Không đủ bao dung
Khi không đủ thiện tâm, bao dung, người ta nhìn gì cũng chẳng thấy vui. Nhìn một người không thuận mắt, thì người thấy khó chịu lại chính là bản thân mình. Không bao dung cho người hoá ra chính là không thể từ bi với bản thân, không cho bản thân một lối thoát.
Mỗi người đều có một cuộc đời, chúng ta nhất định phải cố gắng sống an yên. Tiền tài, danh vọng không phải do tranh giành mà có được, nếu có được cũng chẳng thể nào bền lâu. Phúc phận được quyết định bởi cách sống và thái độ trên đời này. Sống tốt thì sẽ có phúc báo, bao dung, lấy thiện đãi người sẽ có được sự thanh thản.
Không đủ sự tu dưỡng
Một người nếu tu dương không đủ, cảnh giới tinh thần thấp thì tâm lúc nào chứa đầy rác của lòng đố kỵ. Tâm oán ghét, thói tự phụ, sự khoe khoang, một khi nhìn người khác thì chỉ thấy cái xấu.
Tâm thái của bạn như nào sẽ quyết định cách bạn đối nhân xử thế. Chỉ trích người khác, soi mói, sân si cuộc sống của người khác xung quanh thực ra là do sự tu dưỡng của bản thân không đủ mà thôi.
Sở dĩ gặp quá nhiều điều không thuận mắt không phải vì người ta bị ghét bỏ mà chính bởi thái độ đối nhân xử thế của họ có vấn đề. Thế nên chúng ta không có sự tu dưỡng thì người khác cũng chẳng muốn lại gần.
Không đủ tầm nhìn
Con ếch suốt đời chỉ ngồi đát giếng, khoảng trời của nó chỉ đúng bằng cái miệng giếng. Bảo nó rằng vũ trụ này bao la nó đâu có tin.
Khi thấy người khác không thuận mắt thì đó chính là bản thân mình đang như ếch ngồi đáy giếng. Vì hiểu biết và tầm nhìn của cá nhân giới hạn nên tư duy cũng hạn hẹp, không thoát ra khỏi vỏ bọc do chính mình tạo ra.
Kiểu người này hàng ngày chỉ thích quan sát cuộc sống của người khác, bình phẩm này nọ, bàn tán ra vào. Họ dùng tiêu chuẩn của mình để áp đặt lên người khác. Nhiều người bản thân đã không cố gắng, giờ lại có sự đố kỵ thì sẽ đẩy bản thân vào địa ngục mà thôi.