Câu chuyện đặc biệt này diễn ra ở một bang của đất nước Hoa Kỳ xa xôi. Nó kể về cuộc đời của hai người đàn ông. Họ có một tình bạn khăng khít với nhau đã 6 năm nay. Như đã thành thói quen, cứ hai tuần một lần họ lại cùng đi nhà thờ, cùng nhau dùng bữa trưa trong nhà hàng quen thuộc. Họ chia sẻ với nhau mọi điều trong cuộc sống, trợ giúp và nâng đỡ nhau.
Nhìn hai người đàn ông đang trò chuyện trong bầu không khí yên bình và cảm thông ấy, ít ai có thể hình dung được hoàn cảnh mà tình bạn của họ nảy mầm. Hoàn cảnh ấy là nỗi đau lớn nhất trong tâm hồn và trái tim của cả hai người.
Vào một ngày đầu tháng 10 năm 2006, Matt Swatzell, một lính cứu hỏa trẻ tuổi lên đường trở về nhà. Lần đó, Matt đã làm việc liện tục 24 giờ và chỉ nghỉ ngơi 30 phút trước khi cầm lái để về nhà. Một “tiếng thét kinh hoàng nhất” khiến chàng lính cứu hỏa choàng tỉnh. Anh đã ngủ gục trên tay lái, xe của anh đã lấn làn và đâm vào chiếc xe của làn đối diện đang tiến đến theo chiều ngược lại. Matt vừa gây ra một tai nạn nghiêm trọng.
Bước xuống xe, anh bàng hoàng phát hiện trong xe là một phụ nữ mang thai ở những tháng cuối và con gái của cô, một bé gái nhỏ khoảng hơn một tuổi.
Vào thời điểm sau khoảnh khắc kinh hoàng trên xa lộ ấy, trong một ngôi nhà vốn đầy ắp tình yêu, tiếng nói cười, sự bình yên của một người đàn ông khác bắt đầu vỡ vụn. Erik Fitzgerald vừa nhận tin người vợ thân yêu đang mang thai và con gái của anh gặp tai nạn ô tô nghiêm trọng. Cùng với một người bạn, anh ngay lập tức tới bệnh viện cùng vợ con.
Khi đến nơi, Erik phải đón nhận tin đau buồn nhất. Các bác sĩ đã cố gắng hết sức nhưng không thể cứu được June vợ anh và con trai chưa chào đời của hai người.
Chỉ trong một ngày, cuộc đời của hai người đàn ông hoàn toàn thay đổi. Erik, một mục sư toàn thời gian đã dành trọn cuộc sống và niềm tin cho Chúa. Matt, một cậu trai trẻ ngoan ngoãn được nuôi dưỡng trong một gia đình Thiên Chúa truyền thống. Họ đứng trước thử thách lớn nhất của cuộc đời mình.
Một người mang trong tim nỗi đau đớn vì sự mất mát quá đột ngột và lớn lao, một người mang trong tâm hồn cảm giác tội lỗi đè nặng. Cả hai đều chung câu hỏi đầy day dứt: “Chúa ơi, tại sao điều đau khổ nhất này lại xảy ra với con và với người kia?”.
Cuộc hội ngộ cũng tình cờ giống như một sự an bài. Matt đến cửa hàng để mua một tấm thiệp. Anh muốn viết cho Erik. Theo một cách nào đó, người xa lạ ấy đã bước vào cuộc đời anh và ở đó suốt hai năm qua. Trong bãi đậu xe, Matt nhìn thấy Erik đi về phía mình. Nước mắt bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt Matt.
Họ đã gặp lại nhau như thế. Sau lời giới thiệu, Erik nói với Matt rằng: “Tôi có một mong muốn trở thành một phần trong cuộc sống của cậu”. Erik ôm lấy người đứng trước mặt mình bằng một vòng tay ấm áp. Đó là cảnh tượng mà Matt không bao giờ dám mơ ước. Nhưng Erik đã biến nó thành sự thực.
Anh nói: “Tôi nghĩ không có lý do gì để sự việc đau lòng này hủy hoại thêm bất kỳ một cuộc sống nào khác”. Và với niềm tin vào “bức tranh lớn của Chúa”, Erik cảm thấy từ trong sâu thẳm, anh cần có trách nhiệm nâng đỡ chàng trai trẻ này thoát khỏi hố sâu của cảm giác tội lỗi, bởi anh có thể hình dung Matt đã phải đối mặt với sự dằn vặt mỗi ngày vì những điều đã xảy ra. Họ bắt đầu chia sẻ với nhau về thời gian hai năm qua. Eric nói về “bức tranh lớn của Chúa” còn Matt có cơ hội nói hết những điều anh đã cất sâu trong trái tim mình. Khi ấy, như có một sơi dây liên kết vô hình đã sinh ra và nối kết họ.
Tình bạn của họ chính thức nảy mầm từ đó. Bởi Erik có một niềm tin chắc chắn, đây chính là dịp để anh chứng minh sự tha thứ của Chúa và tình yêu của Ngài.
Không phải ai cũng dễ dàng học cách tha thứ và khoan dung, vì chúng ta là con người và chúng ta biết đau buồn. Thế nhưng, nếu có thể thứ tha hãy thứ tha, nếu còn muốn mỉm cười hãy mỉm cười. Đừng để những ưu phiền và nước mắt che lấp đi con đường hạnh phúc đang nằm phía trước của bạn.
Chẳng ai đủ cao thượng và mạnh mẽ để xem những tổn thương mà người dành cho ta nhẹ như lông hồng. Nhưng cũng đừng tạo thêm cơ hội để họ tàn phá thêm điều gì trong cuộc đời bạn nữa. Và hãy cứ tha thứ đi, vì tha thứ cũng là một món quà!