Chia sẻ)- Quen nhau đã 4 năm, và yêu nhau được tròn một năm, nhưng trong khoảng thời gian ấy tôi đã không thể đếm được bao nhiêu lần anh hỏi tôi: Lương của em được bao nhiêu, em có được đóng bảo hiểm không?, sau này già em có lương không?.
![]() |
Tôi yêu và quen anh được 4 năm |
Chào độc giả. Tôi năm nay đã 27 tuổi, cái tuổi chẳng còn trẻ nữa. Ở quê tôi, bạn bè cũng đã lấy chồng và sinh con đẻ cái, tôi may mắn hơn được đi học đại học, nhưng đã ra trường được 4 năm mà tôi vẫn chưa lấy chồng. Bố mẹ tôi thì sốt ruột, nên lúc nào cũng giục cưới, mẹ tôi còn đi tìm thầy bói và đi cắt duyên âm cho tôi,…
Thấy mọi người sốt ruột và giục nhiều quá nên năm ngoái tôi cũng đã chấp nhận yêu một anh bạn hơn tôi 7 tuổi. Anh ấy là con út của một gia đình ở Hà Nội và làm về lĩnh vực xây dựng.
Anh cũng là một người đàn ông hiền lành và có thể tin tưởng được, tuy nhiên có một điều mà tôi không bao giờ hài lòng về anh đó là anh thường xuyên hỏi tôi những câu hỏi đại loại như là: Lương em cao không, bao nhiêu một tháng; hoặc em có được đóng bảo hiểm không?, sau này già có được lương không?...
Quen và yêu nhau được 4 năm rồi nhưng anh cũng chưa bao giờ dám đưa tôi đến những nhà hàng sang trọng hay các trung tâm thương mại để mua sắm, mà chỉ quanh quẩn mấy cái chợ tạm và quán cóc ven đường.
![]() |
Nhưng tôi không đếm được bao nhiêu lần anh hỏi tôi về thu nhập hàng tháng |
Tôi còn nhớ, có lần buổi trưa anh đến tận cơ quan để đón tôi đi ăn. Đây là lần đầu tiên tôi đi ăn trưa cùng anh, tưởng đi ăn gì hay ho, hóa ra anh đưa tôi ra ăn ở một quán bún đậu ven đường, chỗ ngồi còn chẳng có, cứ vừa ăn vừa chạy công an đuổi. Từ sau bữa đó, tôi từ chối tất cả những lời mời đi ăn của anh.
Đây cũng là lý do mà tôi tìm mọi cách để từ chối anh, dù anh đã theo tôi mấy năm nay. Và sẵn sàng cưới tôi bất cứ lúc nào, chỉ cần tôi gật đầu đồng ý. Vì tôi luôn nghĩ, anh quan tâm đến thu nhập của tôi nhiều hơn đến sức khỏe, và sở thích của tôi.
Nhưng đến giờ tôi cũng đã 27 tuổi, bố mẹ lại sốt ruột nên giục lấy chồng, tôi cũng định yêu anh rồi cưới cho xong việc. Nhưng cứ nghĩ đến những câu hỏi của anh, tôi lại thấy không thỏa mái.
Tâm sự với gia đình, bạn bè người thì nói với tôi là anh ấy hiền lành, và thẳng tính, nên mới hỏi về lương lậu để tính đến chuyện tương lai hai đứa sau này. Nhưng có người thì lại trách móc bảo đàn ông mà so đo hỏi lương phụ nữ là biểu hiện của sự ki bo, keo kiệt.
Sau này lấy về lại đo lọ nước mắm, ngắm củ dưa hành, làm vợ những người như thế sẽ rất khổ sở và khó có được hạnh phúc. Nên tốt nhất là chia tay sớm, để đỡ khổ sau này.
Mỗi người một ý kiến, mà ý kiến nào cũng có lý cả, tôi là người trong cuộc, lại nghe bằng cả 2 tai, tôi không biết nên như thế nào.
Chấp nhận về làm vợ một người suốt ngày mở mồm ra là hỏi lương của vợ được bao nhiêu tiền hay là cứ ở vậy chờ đợi cơ hội khác đến với mình.
Với tôi, điều này thật là khó khăn, nhất là trong lúc bố mẹ tôi đang sốt ruột, lúc nào cũng muốn đẩy “quả bom nổ chậm” này ra khỏi nhà càng sớm càng tốt.
Xin độc giả hãy cho tôi một lời khuyên, để tôi có thể đưa ra quyết định cho mình. Tôi xin cảm ơn.
Mai Hoa