Một tháng nay sau khi phát hiện ra những bí mật này tôi vẫn chưa dám kể với ai. Ngược lại, tôi vẫn tự mình tìm hiểu mọi chuyện. Nhưng càng tìm hiểu, tôi càng bế tắc. Mong các độc giả hãy tư vấn cho trường hợp của tôi một cách giải quyết tốt nhất lúc này.
Tôi 25 tuổi và chồng hơn tôi 4 tuổi. Hai chúng tôi kết hôn cũng được hơn 1 năm nay. Vợ chồng tôi vừa có một bé trai xinh xắn, đáng yêu. Con hiện nay đã 4 tháng tuổi rồi.
Lần thứ nhất, chồng tôi một mực bảo không biết. Rồi anh còn bảo chắc do mấy đồng nghiệp cùng công ty bỏ vào trêu đùa (Ảnh minh họa) |
Trước khi kết hôn và hiện nay, chồng tôi luôn thể hiện là người chồng, người cha tốt, có trách nhiệm và chăm lo cho gia đình nhỏ. Ngoại trừ một tật xấu mà lâu nay anh không cải thiện được. Đó chính là anh rất hay đi nhậu nhẹt cùng bạn bè.
Một tuần, thường có khoảng ít nhất 1 buổi anh đi nhậu về khuya với các bạn. Điều này đồng nghĩa với việc, tôi thường phải lầm lũi ở nhà chồng một mình. Tôi rất ghét tính cách này của anh, nhiều lần góp ý song anh chưa khắc phục được. Anh nói chỉ đi nhậu lai rai, có lúc hứng lắm thì đi mát xa nhưng hoàn toàn ở những nơi trong sáng.
Mọi chuyện nếu như chỉ dừng tại đó thì tôi chẳng phải nghĩ ngợi linh tinh đau đầu đến thế này. Đằng này đã ít nhất 2 lần trong 4 tháng gần đây, tôi phát hiện "vật thể lạ" là đồ lót phụ nữ ở trong túi quần của chồng.
Lần thứ nhất, khi con trai tôi được 1 tháng 5 ngày tuổi. Hôm ấy vì có bà ngoại sang chơi với cháu nên mẹ tôi bảo tranh thủ mang quần áo của vợ chồng ra bà tổng kết hộ. Được mẹ đẻ đã đề nghị vậy, nên tôi sướng lắm. Ngoài đống tã quần của con, tôi còn vào trong nhà tìm mọi ngõ ngách quần áo của chồng để mang ra cho mẹ giặt một thể.
Nào ngờ, nhặt nhạnh vài chiếc quần đã mặc dở của chồng đang vứt ngổn ngang trong phòng làm việc , tôi thấy một túi quần phồng phồng. Nghĩ chồng để khăn mùi xoa nên tôi lôi ra ngoài. Nào ngờ, tôi tím mặt khi lôi trong túi quần của chồng là một chiếc quần lót ren. Tất nhiên, chiếc quần này không phải là quần lót mới tinh chồng tôi mua về. Nó cũng không phải là chiếc quần lót trong số những chiếc quần lót của tôi.
Tối ấy, chồng về nhà, tôi đã làm ầm lên hỏi quần lót đó là của ai. Chồng tôi một mực bảo không biết. Rồi anh còn bảo chắc do mấy đồng nghiệp cùng công ty bỏ vào trêu đùa. Thấy chồng nói vậy, không chút nghi ngờ gì, tôi cũng cho qua luôn chuyện này. Trước khi bỏ qua, tôi còn tranh thủ đe nẹt anh một trận về chuyện gái gú, lăng nhăng bên ngoài dù cho tôi cũng chẳng có 1 chút chứng cớ nào.
Cứ tưởng chuyện này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Nhưng khi con trai tôi được tròn 3 tháng tuổi, sự việc này lại lặp lại. Lần này thì không phải là chiếc quần lót ren nữa mà là quai áo lót phụ nữ trong túi quần chồng.
Dù có mẹ chồng chăm lo đỡ đần nhà cửa, chăm cháu sau sinh nhưng ở nhà trông con chưa đi làm, tôi cũng phụ giúp mẹ chồng việc nhà. Hàng ngày 2 mẹ con cứ thay nhau ôm cháu, chăm cháu và giặt rũ, cơm nước.
Hôm ấy, mẹ chồng giặt quần áo xong thì xách làn đi chợ mua đồ ăn. Tranh thủ lúc con trai đang ngủ, tôi ôm đống quần áo mẹ chồng mới giặt lên sân thượng phơi. Nào ngờ, đang rũ rũ chiếc quần của chồng, tôi lại thấy rớt trong túi ra một quai áo lót.
Ban đầu, tôi còn nghĩ đó là quai áo lót của mẹ chồng. Song như mắt tôi vừa thấy, nó rớt ra từ trong túi quần của chồng tôi. Lúc đó tôi sốc lắm. Và để chắc chắn, khi mẹ chồng về, tôi có cầm quai áo lót đó xuống hỏi có phải của mẹ không. Mẹ chồng tôi bảo không phải của bà.
Lần thứ 2, tôi không hỏi thẳng chồng về lý do tại sao túi quần anh lại có quai áo lót của phụ nữ. Tôi muốn có cơ hội để tiếp tục để ý, theo dõi các động thái mờ ám của chồng (Ảnh minh họa) |
Lần này, tôi không hỏi thẳng chồng về lý do tại sao túi quần anh lại có quai áo lót của phụ nữ. Bởi vì tôi muốn có cơ hội để tiếp tục để ý, theo dõi các động thái mờ ám của chồng. Nhưng đã 1 tháng trôi qua, tôi không phát hiện được gì thêm. Chồng tôi cũng không có phản ứng gì lạ ngoài việc vẫn hay đi ăn nhậu.
Một tháng nay, tôi thực sự chẳng thể bình tĩnh được dù đã cố gắng bình tĩnh. Tôi rất sợ nếu đây không phải là trò đùa như lần trước mà anh lăng nhăng lang chạ bên ngoài thì sao? Tôi cứ khổ sở với ý nghĩ này. Không biết tôi có nên làm cho ra nhẽ không? Vì có khi bỏ qua không nói, chồng lại tưởng tôi bật đèn xanh cho anh cũng nên nhỉ?