Ngon, rẻ bị nghe chửi cũng chẳng sao
Thương hiệu quán "bún chửi" của bà chủ quán tên T tại đường Ngô Sĩ Liên, Hà Nội được nhiều người để ý và đến ăn. Ngày trước quán nằm ở chợ Ngô Sĩ Liên nhưng đến do kinh doanh phát đạt, quán phải ra đường Ngô Sĩ Liên để có một diện tích rộng rãi hơn. Có một điều lạ là người ta vẫn nườm nượp đến ăn mặc dù bà chủ quán luôn miệng giọng the thé la mắng khách.
11h trưa mặc dù trời mưa rất to nhưng hàng chục người vẫn chen nhau vào quán "chửi" ăn. Người ta xếp hàng chờ đến lượt được vào ăn. Chúng tôi ghé vào quán gọi đồ ăn. Chưa hình dung được gì, bà chủ quán lớn tiếng bảo "chị không nhìn biển ở ngoài à, ăn gì ra đọc biển trước đi". Một bát bún móng giò có giá 35 nghìn đồng nhưng bát bún khá đầy đặn có đến cả chục miếng thịt chặt rất to, ngọt nước.
Bún mắng nhưng khách vẫn không quản mưa gió đến ăn vì rẻ và ngon |
Khi chúng tôi hỏi về chuyện bà chủ quán chửi khách, anh Nguyễn Văn Thiệu nhà ở Lương Sử, Đống Đa, Hà Nội nhấm nháy: "Có chửi đấy nhưng chả ai chấp đâu. Mọi người vào ăn đều kệ bà ấy. Bà ấy không chửi mình là được". Hơn nữa, theo anh Thiệu quán có nhiều món rất ngon giá cả phải chăng.
"Em đi quanh khu ga Hà Nội chưa quán nào ăn ngon mà đầy đặn. Nếu hết bún khô xin thêm bà cho và rất nhiều dọc mùng. Thịt thái to miếng chứ không mỏng như nhiều quán nên thịt ăn rất ngọt, món lưỡi ở đây thì quả là tuyệt vời".
Hàng xóm ngay cạnh quán bà T thì cho rằng giọng bà nghe hơi chua ngoa chứ thường bà cũng không chửi thậm tệ như báo chí phản ánh đâu. Rồi người hàng xóm vội thêm: "Mà có ai để ý bà nói gì đâu. Việc ai người nấy làm".
1h chiều mà quán của bà vẫn đông khách. Trong quán khách khứa ồn ào gọi người thân đến ăn. Không cần nói địa chỉ, nói món ăn gì, người ta chỉ cần bảo "đang ở quán chửi".
Nhờ phường dẫn xuống ăn thì ai chửi?
Chờ lúc vãn khách, chúng tôi hỏi bà T về thương hiệu bún chửi của mình. Tay thoăn thoắt thái thịt, bà bảo đâu phải ai cũng chửi đâu. "Nếu vào quán ăn lịch sự không cạnh khóe, õng ẽo này nọ thì tôi chẳng chửi làm gì. Chỉ ghét mấy đứa con gái õng ẹo, môi son, má phấn cứ vào quán là đòi cái này, cái nọ thì tôi mới chửi. Xe đã có vỉa hè để mà còn cứ hỏi này hỏi nọ đông khách là tôi cũng chửi. Tôi không chửi để quảng cáo cho quán vì 30 năm nay khách vẫn đông nườm nượp".
Một vị khách nọ mới ăn lần đầu hỏi giá bát bún khi bước vào quán liền bị bà Thảo đuổi đi "không ăn thì thôi giá vẫn cũ". Người làm của bà Thảo cho biết "nhiều người đến ăn thì lặng lẽ trả tiền chứ hỏi giá cũng bị ăn chửi.
Chân dung bà chủ quán với thương hiệu "bún mắng" |
Quán bún mắng của bà Thảo chỉ cách UBND phường Văn Miếu, Đống Đa, Hà Nội chừng 100 mét. Khi chúng tôi đến phường để hỏi về trường hợp của bà T thì các cán bộ ở phường này tỏ ra rất ngạc nhiên, vì "từ trước đến nay chưa có ai phản ánh quán của bà T nên không để ý. Nếu quán của bà gây mất an ninh trật tự thì công an sẽ xử lý nhưng đằng này không có gì cả. Hơn nữa, khi cán bộ ra ăn thì cũng không thấy bà chửi mắng ai cả".
Một vị Phó chủ tịch phường còn cho biết rằng: "Nhà báo viết quán của bà Thảo thường xuyên chửi mắng khách là vì khi đi tác nghiệp lúc quán đông khách cứ vào hỏi này, hỏi kia nên người ta bực dọc người ta chửi mắng. Nếu đến phường nhờ cán bộ phường dẫn xuống thì chẳng có chuyện bún chửi lên báo như thế".