Vợ này, em phấn đấu thế đã đủ chưa?

20:00, Chủ nhật 25/10/2015

( PHUNUTODAY ) - (Phunutoday) - Nhiều lúc bế con sang nhà hàng xóm, thấy vợ chồng con cái người ta quây quần ríu rít khiến tôi thấy “thèm” có một gia đình như thế vô cùng.

Trước khi cưới, tôi đã biết trước em là người cầu tiến, em không bao giờ có suy nghĩ dựa dẫm vào ai mà muốn tự mình phấn đấu, vươn lên trong công việc. Em mạnh mẽ, có chí tiến thủ rất cao, có lẽ cũng chính vì thế mà tôi bị em thu hút. Thế nhưng tôi đâu biết rằng, khi kết hôn rồi, bản tính đấy của em lại trở thành nguồn cơn khiến tổ ấm của chúng tôi đứng trước nguy cơ tan vỡ.

Ngày tôi đưa em về ra mắt, bố mẹ tôi ưng lắm, ông bà bảo cứ cưới về rồi lo cho em một công việc nhà nước an nhàn, bởi bố mẹ tôi có mối quan hệ rộng, nếu muốn có thể lo cho em một công việc tốt. Nhưng em không nghe, em nói cứ để em tự lo trước, nếu không thể được mới nhờ đến bố mẹ sau.

Kết hôn xong, em mang hồ sơ đi nộp khắp nơi, rồi qua vài vòng xét duyệt, phỏng vấn, em được nhận vào công ty chuyên về xuất nhập khẩu. Từ ngày vào làm, mục tiêu em đặt ra không phải chỉ là làm nhân viên, mà phải phấn đấu được nằm trong đội ngũ lãnh đạo.

Ngoài giờ làm việc, em thường xuyên ở lại làm thêm giờ, rồi đi học thêm ngoại ngữ, em nói : “Muốn lên cao thì ngoại ngữ phải khá chồng ạ”, những tháng ngày đi sớm về muộn của em bắt đầu.

Sáng ra, em dậy sớm, vội vàng nấu qua loa bữa sáng cho cả nhà rồi đi làm, đến tối mịt em mới về, có khi bố mẹ tôi ăn trước, thương vợ nên tôi chờ em về ăn cùng, Được mấy ngày, bố mẹ tôi tỏ ý không bằng lòng. Đời thuở nhà nào, có con dâu rồi mà 2 ông bà già vẫn phải cặm cụi cơm nước chờ con cái về ăn không? Tôi góp ý với em, nhưng em bảo phải thông cảm, chờ em một thời gian nữa, em có chỗ đứng rồi, sẽ dành thời gian cho gia đình nhiều hơn. Tôi tin em, lại càng thấy thương vợ mình hơn.

Mô tả ảnh.
Tôi góp ý nhiều lần nhưng vợ chẳng nghe (Ảnh minh họa)

Dưới sức ép của bố mẹ chồng, em cuối cùng cũng chịu sinh con, nhưng sinh con xong chủ yếu mẹ tôi phải chăm cháu là chính. Em mới được đề bạt lên chức trưởng phòng kinh doanh, lương tăng gấp 3 nhưng thời gian làm việc cũng ngặt nghèo hơn rất nhiều. Đã lâu lắm rồi gia đình tôi không được ăn bữa tối đủ thành viên, hôm nào em cũng về muộn. Bố mẹ chồng chán chẳng muốn hỏi đến con dâu, con trai tôi bám ông bà hơn bám mẹ. Nhiều khi tôi thấy mình có vợ cũng như không vậy.

Em bận rộn nên thời gian chuyện trò của 2 vợ chồng cũng ít đi hẳn, đôi lúc tôi cảm giác chúng tôi như 2 cái bóng sống với nhau trong 1 căn nhà. Nhiều lúc bế con sang nhà hàng xóm, thấy vợ chồng con cái người ta quây quần ríu rít khiến tôi thấy “thèm” có một gia đình như thế vô cùng.

Tôi chưa biết phải góp ý với vợ thế nào, bởi nếu cô ấy cứ như thế này, tôi sợ mình sẽ chán vợ mất. Tôi không muốn làm em tổn thương, nhưng phận là vợ, là mẹ, trước khi làm tốt vai trò một người công tác xã hội, tôi muốn em phải làm tốt vai trò một người con, một người vợ, một người mẹ trong gia đình trước. Tôi mong như vậy có bị coi là ích kỷ quá không? 

Đau đớn khi biết chồng “ngoại tình tư tưởng”
(Chia sẻ) - Anh vẫn chăm sóc tôi chu đáo, lo lắng cho tôi từ miếng ăn giấc ngủ, nhưng tôi biết anh làm vậy vì trách nhiệm chứ không vì tình yêu…
Chiếc quần chip giấu trong vali tố người chồng phản bội
(Chia sẻ) - Tôi không biết có nên ba mặt một lời với chồng hay không? Tôi sợ làm thế thì gia đình tôi sẽ tan vỡ mất, còn im lặng cho qua thì tôi không chịu nổi.
“Đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão”
(Chia sẻ) - “Vợ mình, mình không chiều thì còn chiều ai nữa”, Phúc xởi lởi, vừa nói với mấy chiến hữu trên cơ quan vừa liếc nhanh chiếc đồng hồ treo trong phòng làm việc
chia sẻ bài viết
Theo:  khoevadep.com.vn copy link