Chồng tôi quan hệ với một cô gái anh gặp khi đi công tác, tôi phát hiện và anh ấy đã nhận. Tôi cảm thấy thất vọng về anh và đặt câu hỏi về tình yêu giữa chúng tôi. Tôi muốn ly dị vì bị phản bội nhưng nhiều người khác lại khuyên tôi bỏ qua, họ cho rằng tôi đang quá nóng nảy.
Tôi đau khổ nhận ra rằng dù tha thứ hay không thì tôi vẫn bị ám ảnh. |
Hai vợ chồng tôi lấy nhau đã 10 năm, đều luống tuổi nhưng đã từng rất lãng mạn. Anh ấy làm trong một bộ nên thỉnh thoảng phải đi công tác nhưng sau mỗi chuyến công tác chúng tôi dành nhiều thời gian cho nhau.
Về kinh tế, tiền kiếm được hai vợ chồng ngoài đầu tư cho con ăn học thì còn đi du lịch, vun đắp cuộc sống… Có thể nói, chúng tôi đã từng có cuộc sống gia đình hạnh phúc cả bên trong lẫn ngoài.
Tuy nhiên cách đây khoảng 1 tháng, tôi thấy chồng có một hộp bao cao su chỉ còn 1 cái. Hai vợ chồng tôi quan hệ với nhau không bao giờ dùng thứ này. Tôi dò xét được thì chồng mới nhận là “khi say có một cô gái lẳng lơ mời gọi nên anh không thể kiềm chế”, anh xin lỗi tôi. Tôi đã giận đến tím mặt…
Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu. Trong quan hệ thì đều là lần đầu của nhau. Từng bày tỏ nhiều lần rằng “không thể có người thứ 3” trong quan hệ vợ chồng của mình. Vậy mà chỉ một lần say, anh ấy đã vi phạm. Tôi không thể tha thứ.
Nhưng điều tôi thấy băn khoăn nhất là khi tôi tâm sự chuyện của mình, nhiều người đã tỏ ra “lên án” tôi quá khe khắt. Chị bạn thân nhất cùng cơ quan cũng khuyên tôi nên bỏ qua cho anh. Chị nói trong trường hợp đi công tác như chồng tôi thì 1 hay 2 thậm chí nhiều hơn những lần “ăn vụng” là đàn ông nào cũng có.
Chị bảo rằng, quan hệ vợ chồng là quan hệ cũ kĩ, tôi phải làm mới để chồng không chán. Chị nói rất trìu tượng, ý chị phải chăng bảo tôi phải làm mình nóng bỏng và chiều chồng hơn nữa. “Làm gì” cũng phải hơn mới giữ được chồng. Chị ấy cũng có lý nhưng… trách nhiệm gìn giữ gia đình đâu chỉ của riêng phụ nữ mà thôi?
Tôi tưởng tượng ra cảnh mình cũng ăn vụng để trả thù, nhưng là chỉ nghĩ trong tâm tưởng là tôi đã “không thể tha thứ cho mình”. Tôi hiểu rằng vì mình yêu anh, rất yêu gia đình nên kiềm chế mình như thế.
Để giữ hạnh phúc gia đình, người vợ phải “chính chuyên”, ngược lại tại sao tôi khắt khe với chồng lại không được? Có phải hiện nay mọi thứ đều hiện đại nên ngay cả cái hạnh phúc gia đình hiện đại cũng được “sửa sang”?
Càng kể, càng lập luận tôi lại càng nghẹn lại. Hi sinh cho gia đình, tôi nhận về những điều tức tối và cay đắng.
“Anh quên cài khuy áo ngực cho em” Anh đã quên làm việc mà người đàn ông chân chính sẽ làm... |