Tình cảm không thể qua loa lấy lệ, cũng giống như tấm lòng thành không thể bị đem làm trò đùa. Duyên tới không nên khinh nhẹ mà bỏ qua; duyên đi cũng đừng bi luỵ mà nuối tiếc. Hãy dùng tình cảm để đáp lại tình cảm, đó mới là tình cảm thật sự; yêu thương bình đẳng với tất cả mọi người mới thật sự đắc được nhân tâm.
Tùy duyên: Xin hãy để mọi thứ tùy duyên
Đời người giống như một tách trà, đầy cũng tốt mà vơi cũng được, cần gì phải tranh giành ngược xuôi? Đậm cũng thơm ngon mà nhạt cũng nồng nàn, bởi “hữu xạ tự nhiên hương” nên tự bản thân đã có hương vị rồi. Vội cũng vậy mà chậm cũng thế, cớ sao ta cứ phải muộn phiền? Nóng cũng được mà lạnh cũng vậy, bởi tất cả chỉ như một nụ cười thoảng qua…
Đời người ta, bởi để ý nên mới đau khổ, bởi nghi ngờ nên mới tổn thương, bởi biết xem nhẹ nên mới vui vẻ, bởi lãnh đạm nên mới thấy hạnh phúc yêu đời. Mỗi cá nhân khi đến cõi hồng trần đều giống như một vị khách qua đường, có rất nhiều sự việc mà bản thân không thể làm chủ được, hà cớ sao phải níu giữ truy cầu?
Bởi vậy, xin hãy để mọi thứ tùy duyên, duyên đến hãy vui mừng đón nhận, duyên đi hãy bình thản bước qua.
Cuộc sống phải có khó khăn hoạn nạn hãy bình tâm đón nhận
Đức Phật đã dạy chúng ta: Nếu thành công đến quá dễ dàng, chúng ta thường kiêu căng, tự phụ. Có khó khăn, hoạn nạn, ý chí ta mới được tôi rèn, bản thân trưởng thành. Gặp hoạn nạn, chúng ta sẽ không còn tâm kiêu căng, không còn lòng tham lam, không còn dễ sân hận, không còn si mê lầm lẫn.
Tính toán
Mang lại lợi ích cho người, đó chính là thể hiện của lòng nhân ái. Người với người luôn có sự tương hỗ qua lại lẫn nhau. Khi bạn nhường người khác một bước, người khác mới có thể kính bạn một đường. Lòng người ta cũng giống như một con đường, càng so đo tính toán sẽ càng trở nên chật hẹp, càng khoan dung độ lượng sẽ càng rộng mở thênh thang.
Không nên tính toán với người quân tử bởi họ sẽ trả lại bạn gấp đôi; không nên tính toán với kẻ tiểu nhân bởi họ sẽ gây thêm tai họa. Khoan dung mặc dù là sự nhượng bộ với người khác, nhưng thực tế là mở rộng con đường trong tâm mình.
Tâm tính phải vững, biết nhẫn nhịn và bỏ qua
Tâm tính của chúng ta không cố định, thường xuyên thay đổi. Gặp cảnh thuận lòng vừa ý, tâm trạng của chúng ta vui tươi, hồ hởi. Gặp cảnh trái tai gai mắt, tâm trạng của chúng ta dễ nổi sóng gió, nhẹ thì còn giữ được trong lòng, nặng thì phun ra miệng những cơn bực dọc, tức tối, những điều khó nghe, cay nghiệt. Gặp đối phương biết nhẫn nhịn, thì mọi việc còn có thể êm xuôi, qua chuyện. Nhưng gặp đối phương ngoan cố thì khó có thể đoán trước được sự việc.
Buông bỏ
Người xưa có câu: “Buông đi cho nhẹ nỗi lòng, cho tâm thanh tịnh, cho lòng lạc an”. Hôm nay dù sự việc xảy ra có long trời lở đất tới mức nào, thì tới ngày mai cũng đều là chuyện nhỏ; năm nay cho dù sự việc nghiêm trọng tới nhường nào, thì bước sang năm đó chỉ còn là câu chuyện của ngày xa xưa. Cho dù đó là việc lớn cỡ nào trong kiếp này, tới kiếp sau cũng chỉ là truyền thuyết được người ta kể lại.
Nếu gặp chuyện không thuận lợi trong cuộc sống cũng như trong công việc, đừng quên nhắc nhở bản thân rằng: Mọi việc rồi cũng sẽ qua đi, hãy hít một hơi dài bình thản, vì ngày mai trời lại sáng thôi.