Khuôn mặt xinh đẹp là một loại phúc báo. Dù là phúc báo nào thì cũng có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện. Đến tuổi trung niên, tướng mạo đã đi vào ổn định, cũng là thể hiện của tính cách một người.
Nửa đời trước của một người, là ảnh hưởng từ kiếp trước, nửa đời sau, chính là tự mình. Vậy mới nói, sau khi đến trung niên, cần phải chịu trách nhiệm với hành vi của chính mình.
Lòng từ bi cũng là một yếu tố quan trọng. Người có thiện tâm, thường từ trong ra ngoài tản mát ra một loại hào quang, càng khiến người thuận mắt, càng ngày càng thích tiếp xúc. Mà người ích kỷ, giảo hoạt, so đo, tất khó nhìn, thậm chí xấu xí; cho dù may mắn có khuôn mặt đẹp đẽ, thì trên mặt cũng sẽ dần hiện ra một vài chỗ khiến người không thích, người ta thường nói khuôn mặt không có duyên, chỉ lần đầu gặp hơi thuận mặt, tiếp xúc nhiều liền không còn thuận nữa.
Làm gì để kiếp sau có số mệnh giàu có
Biết bố thí, cúng dường
Theo luật nhân quả, sự trộm cắp, bủn xỉn, ích kỷ, tham lam là nhân đưa đến sự nghèo túng thì ngược lại, để thoát khỏi điều này chúng ta hãy biết bố thí, cúng dường, san sẻ vật chất cho những người nghèo khổ hoặc hộ trì chánh pháp. “Nhân nào quả nấy”. Khi biết ban tặng thì chúng ta sẽ nhận lại mà không mất đi. Sự nhận lại đó có thể do một người khác đưa đến, một hoàn cảnh tốt để công việc chúng ta được tiế triển và có cơ hội kiếm được nhiều tiền hơn.
Hạnh bố thí là hạnh đầu tiên của Sáu ba la mật mà Bồ Tát phải hành trì. Bố thí luôn được Đức Phật khuyên bảo trong hầu hết các bộ Tam tạng giáo điển của Đức Phật. Và giới không trộm cắp lại nằm trong 5 giới cơ bản của người Phật Tử. Điều đó cho thấy Đức Phật đưa ra giới cấm cũng như Pháp bố thí để nhằm giúp chúng ta cải thiện đời sống ở hiện tại, chuyển hóa sự san tham vốn có của con người và hơn nữa là chuyển nghiệp, tạo phước lành ở đời sau.
Tin sâu vào nhân quả
Luật nhân quả là quy luật của vũ trụ bất di bất dịch. Vì thế tin vào nhân quả chúng ta sẽ có hướng đi đúng đắn, biết làm việc thành và lánh xa việc dữ. Một người có lòng tin vào nhân quả sẽ trở nên mạnh mẽ, sáng suốt để nhìn nhận sự việc và có cách chuyển hóa theo đúng chánh pháp thay vì than thân trách phận hoặc sa vào sự vô minh mà trở nên càng lầm lỗi.
Có câu chuyện kể như sau:
Thành Hàng Châu có một cửa hiệu tơ tằm nọ, mở cửa đã hơn mười năm. Chủ nhân của trang trại tuổi đã hơn 50 nhưng tâm địa vẫn bất lương.
Một năm, khu vực đó phát sinh hỏa hoạn, lửa cháy lan đến cửa hiệu tơ tằm ấy. Phía sau cửa hiệu là nhà của một gia đình nghèo, cả nhà có 3 người, sinh sống bằng nghề giặt là quần áo, khi ra vào nhà thì nhất định phải đi qua cửa hông của hiệu tơ tằm bên cạnh.
Lúc lửa đang cháy dữ dội, gia đình nghèo ấy cả 3 người không ngừng kêu thất thanh “Mở cửa ra!” hy vọng có thể thoát qua cửa hông mà bảo toàn mạng sống.
Ngờ đâu người chủ cửa hiệu vì để thuận tiện vận chuyển hàng hóa, dùng sức khóa chặt cửa hông, không cho mở. Đến lúc chuyển đồ đạc xong, lửa cũng đã dập tắt đi rồi, thì cả nhà nghèo kia đều đã bị chết cháy.
Một năm sau, chủ cửa hiệu tơ tằm đột ngột qua đời. Một đêm nọ, ông ta báo mộng cho con trai nói rằng: “Ta hại chết cả nhà người ta, Âm Tào không cho chuyển sinh làm người nữa, mà phải nhập thai heo. Hiện giờ ở tại một nhà nông nọ có một heo mẹ sinh được 4 heo con, con heo mà trên thân có cái bớt màu đỏ chính là ta đó. Con hãy hỏi vị nông dân kia, xin mua rồi đưa ta về nhà nuôi, để tránh bị người ta xâu xé”. Nói xong khóc lớn.
Con trai ông ta sau khi tỉnh dậy, cảm thấy cảnh mộng sao mà giống y như thật, bèn dựa theo những lời cha chỉ dẫn trong mộng mà tìm đến nơi ấy. Quả nhiên là có một con heo mới sinh trên người có cái bớt màu đỏ thật.
Con heo nhỏ nhìn thấy con trai tới thì kêu gào thảm thiết đứng lên, điệu bộ giống như đang lạy lục van xin. Con trai ông ta liền dùng tiền mua nó về nhà, còn chuẩn bị một gian phòng cho nó ở, hơn nữa còn thuê người hầu hạ nó. Mỗi ngày tắm gội sạch sẽ cho heo, cho nó ăn toàn những thức ăn hạng nhất, đối đãi với nó giống như đối với cha mình khi còn sống.
Được mấy ngày, người con trai lại nằm mộng thấy cha nói rằng: “Ta khi còn sống tội ác tày trời, sau khi chết nếu đã tái sinh thành súc vật mà ăn uống sinh hoạt vẫn như người lúc còn sống, thế thì chỉ có tăng thêm tội nghiệp. Sau này, con không cần cho ta ăn thức ăn hạng nhất, lại càng không tắm gội cho ta nữa, chỉ có thể chăn nuôi ta. Nếu không, ta sẽ khó trả ác nghiệp quá nặng của mình. Sau khi chết điều gì ta cũng đều hiểu rõ, nhưng cũng chỉ biết hối hận mà thôi. Con nhất định cần phải biết yêu quý thân người và làm việc thiện đó!”.
Người xưa có câu: “Muốn biết kiếp trước đã làm những gì, hãy xem kiếp này được thụ hưởng thế nào; muốn biết kiếp sau sẽ ra sao, hãy xem kiếp này đã làm những việc gì”, làm cho người ta tin tưởng ở Luật Trời có thiện ác báo ứng. Kỳ thực, hiện nay bất kể mọi người trong quá khứ từng làm sai điều gì, bây giờ không còn quan trọng nữa, bởi vì Phật Pháp từ bi, vẫn cấp cho con người một cơ hội tốt. Cần nhất chính là hôm nay, là thời khắc mấu chốt để lựa chọn tương lai cho bản thân mình, không nên lại lạc đường lần nữa, không nên tạo ra nỗi hối hận mà vĩnh viễn sẽ không cách nào quên được. Bảo trì thiện niệm, yêu quý sinh mệnh, thuận theo đặc tính “Chân, Thiện, Nhẫn” của vũ trụ mà hành động, đó mới là lựa chọn sáng suốt của những sinh mệnh chân chính.