Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ, sống với bố được 3 năm thì bố cưới dì ghẻ. Ban đầu tôi cũng được chiều nhưng sau khi dì tôi sinh con thì tôi không còn được quan tâm nhiều nữa. Kể từ đó tôi phải tự lực làm hết mọi việc.
Tôi luôn ghen tỵ với những người có đầy đủ bố mẹ. Mỗi lần đi đâu, làm gì, nhìn thấy cảnh nhà người ta sum họp, đầm ấm nhất là lễ tết mà tôi tủi thân vô cùng.
Rồi tôi gặp anh, anh hơn tôi 4 tuổi, chững chạc, điềm đạm và nhất là sống rất tình cảm. Thực sự khi tới với anh tôi đã đắn đo khá nhiều, sự mặc cảm về hoàn cảnh khiến tôi lo sợ mình sẽ không có được hạnh phúc. Nhưng chính sự chân thành của ảnh khiến tôi bị khuất phục hoàn toàn.
Quen nhau 1 năm thì anh ngỏ lời dẫn tôi về nhà ra mắt. Tôi đồng ý. Thực sự thì tôi vô cùng choáng ngợp khi về nhà anh. Mọi người rất thân thiện, cởi mở và sống tình cảm nhất là mẹ anh. Bà biết hoàn cảnh của tôi nên càng thương tôi hơn. Bà giục chúng tôi nhanh chóng về chung một nhà. Không lâu sau đó thì đám cưới chúng tôi diễn ra.
Lấy chồng xong tôi sống cùng nhà chồng, mẹ chồng chiều chuộng yêu thương tôi hết mực. Nhất là khi tôi mang bầu. Nghén ngẩm chả ăn được gì. Lạ là dù tôi có nói không muốn ăn đi nữa thì mẹ chồng luôn bắt ăn món canh bí đỏ mỗi tuần, nôn xong bà bắt ăn tiếp.
Thậm chí đến chồng tôi cũng thắc mắc. Mà mẹ chồng cũng chẳng nói lý do, tôi chỉ biết là thực đơn cố định hàng tuần luôn có canh bí đỏ. Một hôm, tôi đi làm về sớm hơn, tới đầu ngõ tôi thấy mẹ chồng cùng bác hàng xóm đang nói chuyện. Mẹ chồng tôi nói "con bé thiệt thòi từ bé, giờ lại bầu bí, nghén chẳng ăn uống được gì.
Nhờ có chỗ bí đỏ sạch của bà, thấy sắc khí con bé tốt hẳn, hơn nữa bí đỏ còn giúp an thai. Tôi cũng cho thêm một ít thuốc bổ, chỉ mong hai mẹ con nó khỏe mạnh". Bác hàng xóm đế vào "con dâu bà thật có phúc, không phải ai tỉ mẩn tìm hiểu được như bà đâu.
Gớm canh nào mà chả được, miễn là mình có lòng nấu cho chúng nó". Mẹ chồng tôi tiếp "Bà cứ nói thế, con cháu nhà mình cả thì phải tìm cái tốt tốt cho nó chứ". Chờ lúc mẹ và bác hàng xóm vào nhà tôi mới dám về.
Hóa ra bà chu đáo lo cho tôi đến vậy. Các cụ ngày xưa vẫn có câu "mẹ chồng - nàng dâu thì khác máu tanh lòng" nhưng với mẹ chồng tôi có lẽ hoàn toàn khác. Cuộc sống này vẫn còn ưu ái cho tôi.