Đời người như áng phù vân
Phất phơ trước gió khi gần khi xa
Sắc tài danh lợi xa hoa
Chỉ như sương khói phôi pha cuộc đời.
Trăm năm tính lỗ tính lời
Ngàn năm nhìn lại cuộc đời hoài công
Cuộc đời sắc sắc không không
Sắc tài buông bỏ thong dong cuộc đời.
Trăm năm một kiếp con người
Sống sao hạnh phúc nụ cười hoa sen
Ở đời ta quá bon chen
Chỉ mang gánh nặng thấp hèn thế gian
Nhu cầu của con người là vô cùng, bao nhiêu cũng không đủ. Cứ thế, mãi tuổi xế chiều mới nhận ra rằng năm tháng trôi đi nhanh quá.
Nhiều người nuôi tham vọng rất lớn, mong muốn điều này lại mong muốn điều kia. Ai sinh ra cũng muốn cuộc sống êm đẹp, dòng đời mang đến cho nhiều may mắn và lựa chọn, nhưng cuộc sống là muôn mầu muôn lối, có người này người kia, nếu so sánh sẽ luôn có sự khập khiễng.
Biết bao nhiêu cho đủ…chỉ khi tâm chúng ta an hòa, hài lòng với những gì mình có mới mang lại cho tâm hồn chúng ta sự an tịnh.
Thời gian cứ trôi qua mỗi giây phút rồi mỗi ngày mỗi tuần mỗi năm, thấm thoát một cái đã hết một cuộc đời. Mọi sự mọi việc bình bình là đáng quý, song có người lại cho rằng đó là nhàm chán, là tầm thường.
Sống chậm lại và bằng thiện tâm mỗi ngày bạn sẽ thấy cuộc sống này thật ý nghĩa, thật nhân sinh và rất nhiều điều bao hàm ẩn chứa trong đó mà chúng ta sẽ cần học hỏi được chứ không phải chỉ những so bì tranh đấu hơn thua.
Bạn nhìn đời bằng những yêu thương thì đời sẽ dành cho bạn những yêu thương, bạn nhìn đời bằng những hờn ghen giận dỗi đời trả lại bạn những hờn ghen nặng trĩu tâm tư.
Vậy thì bạn sẽ chọn nuôi dưỡng thiện tâm hay giận dữ, hãy bắt đầu từ hôm nay, nếu bạn chưa cho đi những tình cảm yêu thương trong lòng mình bạn hãy mở tấm lòng nhân ái. “Vạn sự khởi đầu nan”, có thể bạn sẽ gặp những dội ngược từ chính trái tim bị tổn thương của bạn, từ chính những thói quen giằng buộc bạn, nhưng một khi quyết tâm và cố gắng chúng sẽ không cách nào níu kéo giữ chân được bạn, lúc đó bạn sẽ học được cách cho đi, bạn sẽ thấu hiểu rằng cho đi chính là nhận lại.