Anh đã theo đuổi tôi từ rất lâu rồi, từ ngày tôi còn là cô sinh viên năm 2. Nhưng tình cảm đó không thành vì khi đó, tôi đã có người yêu. Anh vốn là anh chàng con nhà thành đạt, gia giáo, bố mẹ làm to. Tôi dù là ở tỉnh nhưng cũng không thua kém, bố mẹ tôi cũng là công chức Nhà nước, công việc tốt, thu nhập tốt.
Bị cấm cưới vì "xung tuổi" với mẹ chồng, nhà sẽ sạt nghiệp. |
Dù biết tôi có người yêu nhưng anh vẫn kiên trì nhiều cô gái ngã trái tim anh chàng này nhưng anh lại chẳng yêu ai ngoài tôi. Nhưng khi nghe cái tin tôi chia tay người yêu, có lẽ, anh là người mừng nhất.
Thời gian đó, chỉ có anh là người bên cạnh tôi, động viên an ủi để tôi vơi bớt nỗi buồn. Sự chân thành và nhiệt tình của anh đã làm cho tôi cảm động. Cứ theo đuổi, cứ đưa đón tôi và trong hơn nửa năm, anh đã chính thức chinh phục được tôi. Đó là lúc tôi đang là sinh viên năm thứ 3.
Tình yêu sinh viên là thứ tình yêu đẹp, lãng mạn và thơ mộng nhất. Nói chung quãng thời gian đó, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Tôi được anh chăm sóc, quan tâm như nữ hoàng. Càng yêu tôi càng cảm nhận anh là một người đàn ông tuyệt vời, không uổng công tôi đã dành tình cảm cho anh. Yêu nhau cho đến khi ra trường, đi làm được hai năm, anh quyết định đưa tôi về ra mắt. Trước đây tôi cũng ngại vì còn chưa tự tin vào bản thân mình và cũng chưa muốn ràng buộc gì. Nhưng giờ, tuổi cũng đã đến, tôi cũng muốn về nhà người yêu xem gia đình anh ra sao, người thân anh thế nào.
Ngày hôm đó có lẽ cũng là một ngày khá quan trọng với tôi. Tôi ăn mặc đẹp, lộng lẫy chuẩn bị ra mắt nhà người yêu. Nghe nói nhà anh giàu, bố mẹ anh cũng chức quyền nên phải chỉn chu, tôi đã chọn bộ váy thật đẹp. Như dự tính, tôi dễ gây được thiện cảm với người đối diện. Quả thật, bố mẹ anh có vẻ ra rất ưng ý đối với tôi về hình thức, cách ăn nói. Chỉ là nhà tôi hơi xa nên họ còn do dự.
Thú thật là, tìm một người con gái xinh đẹp, có tài lại ở Hà Nội thì không khó với anh. Nhưng cứ so bì như vậy thì đã không gọi là tình yêu. Anh đã chọn tôi thì tôi không tính toán và so sánh gì nữa. Anh cũng đã biết gia cảnh nhà tôi nên không bận tâm gì. Bố mẹ tôi cũng rất thoải mái và quý mến chàng rể tương lai.
Anh và tôi cứ tưởng chuyển ra mắt ấy là thành công và chúng tôi sẽ sớm được kết hôn. Nhưng không ngờ, sau khi biết tuổi của tôi, mẹ anh dựng đứng người lên. Mẹ anh bảo, tuổi ấy thì nhất định không được, “tứ hành xung”, làm ăn thất bát. Cưới con dâu về mà lại khắc tuổi với mẹ chồng thì nhà này sạt nghiệp.
Mẹ anh còn mang tuổi của tôi đi hỏi một thầy bói quen, thầy này cũng phán cả nhà đang phát đạt, ăn nên làm ra, nếu mà cứ liều cưới vợ cho con trai mà cái tuổi ấy thì không chừng gia đình tan hoang. Cưới tuổi nào thì cưới chứ nhất định là không được cưới tuổi như tuổi tôi.
Nhà anh vốn làm ăn, mẹ làm giám đốc, bố thì làm nhà giáo. Nói chung, anh nghe bố mẹ nên nếu mẹ phản đối thì anh không dám nói gì. Vì trước giờ anh nghĩ, tôi là người quá tuyệt vời, không phàn nàn gì, bố mẹ sẽ đồng ý vì bố mẹ cũng dễ tính. Nhưng ai ngờ, cái chuyện tác nó lại thành ra phức tạp thế này. Nếu đã rơi vào chuyện làm ăn của mẹ anh thú thực là, khó lòng mà phản đối.
Bây giờ mẹ anh yêu cầu anh chia tay tôi, vì không chấp nhận được chuyện lấy con dâu không hợp tuổi. Anh không thể cãi và cũng không có quyền cãi, vì chuyện này ảnh hưởng tới cả một gia nghiệp chứ không phải chuyện bình thường, anh đau khổ, tôi cũng khổ đau không kém, chúng tôi không biết nên làm gì. Anh yêu tôi, tôi cũng yêu anh vô cùng, cũng không muốn yêu một ai nữa. Vậy mà, mẹ anh lại không chấp nhận tôi thì tôi làm gì đây? Tôi thấy rất thương anh và thương cho số phận bi đát của chúng tôi. Tôi không biết phải làm sao bây giờ!
Đau khổ vì bạn thân gài bẫy để "lên giường" cùng chồng tôi Hóa ra bạn thân tôi ra ngoài trọ vì cô ấy có tình cảm với chồng tôi... và kết quả cô ấy đã gài bẫy chồng tôi trong cơn say để cùng cô ấy "lên giường". |