Ngày yêu nhau, tôi chưa nghĩ được chuyện xa xôi là gia đình anh sẽ không đồng ý tôi. Vì tôi vốn là một cô gái theo mọi người nhận xét thì rất xinh xắn, được nhiều người khen ngợi lại hoạt bát, giỏi giang. Tôi cũng được nhiều anh chàng theo đuổi chỉ là tôi không thích ai ngoài anh. Tôi tự tin vào bản thân mình và tin là, sau này, dù có sống với nhà chồng, tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu, tôi có thể chu toàn đôi bên được. Nhưng ngày đó, tôi còn nghĩ nông cạn, còn chưa biết chuyện gia đình lại phức tạp đến thế. Dù mình có cố gắng nhưng vẫn không được ghi nhận, dù mình có làm việc tốt vẫn bị người ta đổ tội cho.
Tôi về ra mắt nhà anh, mẹ anh nhìn tôi từ đầu tới chân rồi lắc đầu ngao ngán. Mẹ anh chê tôi gầy, người dây, đặc biệt là chê tôi có gò má cao, mẹ không thích. Mẹ anh bảo, tướng tôi nhìn sát chồng nên sợ lấy con mẹ sau nà sẽ rước họa. Mẹ phản đối chúng tôi kịch liệt, ngay cả khi tôi ngồi đó, mẹ anh còn nói chúng tôi không nên lấy nhau nếu thực sự yêu nhau. Yêu nhau là mong cho nhau sống cuộc sống hạnh phúc, nên chia tay nhau là cách tốt nhất để cả hai cùng cố gắng có tương lai tươi đẹp hơn.
Nghe mẹ anh nói tôi thấy vô lý thật. Nếu yêu nhau mà lại chia tay nhau thì còn gọi gì là tình yêu. Tôi cảm thấy nản vô cùng, cảm thấy chán mọi việc. Nhưng vì yêu anh, chúng tôi cố gắng vượt qua mọi sự ngăn cấm của gia đình. Anh kiên quyết lấy tôi, anh yêu tôi và mong cho tôi được trở thành vợ của anh, mong chúng tôi có một mái ấm hạnh phúc.
Tôi và anh lấy nhau, sống chung với nhà chồng, tôi chịu nhiều áp lực. Một người phải quá kiên nhẫn, dũng cảm mới dám làm chuyện này, mới dám về sống chung với gia đình chồng mà mẹ chồng coi mình như cái gai trong mắt. Tôi cũng kiên quyết lắm, cố gắng để được lòng mẹ chồng, nhưng càng cố thì tôi càng bế tắc.
Cố gắng để được lòng mẹ chồng, nhưng càng cố thì tôi càng bế tắc. |
Nhất là khi tôi đã ở nhà chồng, làm dâu quần quật suốt 2 năm nhưng không sinh được con cho anh. Chồng tôi dần cũng nản vì thuốc thang quá nhiều, anh cảm thấy bế tắc, cũng chán nản. Anh không còn thời gian quan tâm tới mối quan hệ của tôi và mẹ chồng nữa. Anh mặc kệ, còn mẹ tôi thì càng được đà lấn tối. Mỗi ngày mẹ đều nói cáy móc về chuyện của tôi, mẹ nói tôi vô sinh này kia thì nên tha cho chồng tôi, để anh đi lấy vợ mới. Mẹ bảo, nhìn tướng tôi không gây ra chuyện này thì cũng chuyện kia. Cứ bữa ăn là mẹ nhắc làm tôi nuốt nghẹn. Tôi uất ức lắm rồi, tôi cảm thấy cuộc sống thật sự quá mệt mỏi.
Mẹ đưa cả gái về nhà, rồi cho cô ta vào phòng của chồng tôi, giặt đồ của chồng tôi như người trong nhà. |
Bây giờ, tôi cứ đi làm tối ngày, lao vào công việc để tìm vui. Mẹ anh được thể đã tính chuyện mối lái cho anh nhằm tống cổ tôi ra ngoài. Có cô gái mẹ anh quen ở đâu ấy, thấy cô ta giàu có, sành điệu, mẹ anh đưa về nhà chơi, mối lái với anh để cô ta và anh làm quen rồi hẹn hò với nhau. Tuy là chồng tôi chưa có ý định đó nhưng nhìn thái độ của anh với tôi thời gian gần đây, tôi cũng lo là anh sẽ xiêu lòng. Tôi cảm thấy lo lắng quá.
Tôi uất ức lắm rồi, tôi cảm thấy cuộc sống thật sự quá mệt mỏi. |
Mẹ đưa cả gái về nhà, rồi cho cô ta vào phòng của chồng tôi, giặt đồ của chồng tôi như người trong nhà. Mẹ anh với là người trơ trẽn, vô liêm sỉ. Dù gì thì tôi cũng là con dâu trong nhà này hợp pháp. Tôi chưa đi đâu thì mẹ anh không có quyền như vậy. Tại sao người lớn như mẹ chồng tôi lại cư xử kém thế, tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản lắm rồi. Chẳng lẽ, tôi phải chia tay thật sự để tìm cuộc sống mới chứ không thể sống khổ thế này, nhất là tình yêu chồng dành cho tôi cũng không còn như trước nữa.