Điều gì quyết định vận mệnh của chúng ta?
Vào một ngày đẹp trời, một người bước vào thăm công viên thành phố. Sau một vòng dạo chơi anh bước ra và bực tức nói: “Nơi này đã không sạch sẽ lại còn bốc mùi, sau này nhất định sẽ không đến nữa”.
Một người khác cũng bước vào công viên dạo chơi một vòng. Khi đi ra anh cảm thán khen rằng: “Đẹp quá! Nơi nào cũng có hoa tươi, đến đâu cũng thấy hương thơm say đắm lòng người”.
Cùng một công viên nhưng vì sao lại có hai phản ứng hoàn toàn trái ngược đến vậy?
Đó là bởi vì người thứ nhất chỉ để ý đến phân chó phân mèo, đi đến đâu anh ta cũng nhìn chằm chằm vào gốc cây hay bên dưới khóm hoa, chỉ tập trung chú ý tìm bằng chứng. Kết quả anh chỉ thấy công viên bẩn thỉu.
Còn người kia thì tha thẩn dạo chơi vãn cảnh, mắt luôn ngắm nhìn những đoá hoa tươi đẹp và cảnh quan xinh xắn. Anh tập trung chú ý thưởng thức ngày xuân tươi đẹp, cảnh vật tưng bừng sức sống, thỏa thích cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên và của cuộc sống.
Công viên này cũng giống như thế giới của chúng ta và hai vị khách có hai tâm thái khác nhau khi bước vào công viên, người thì oán trách, người thì cảm ơn. Tâm thái khác nhau sẽ dẫn đến hành vi, thái độ sống khác nhau, ảnh hưởng đến cuộc đời của mỗi người.
Muốn thay đổi cuộc đời: Không nên oán trách
Có một nhà văn từng ngồi trên một chiếc taxi vô cùng đặc biệt: Tài xế mặc rất chỉnh tề sạch sẽ, chiếc xe bóng loáng, và bên trong xe cũng rất sạch.
Ông vừa ngồi xuống thì tài xế đưa cho ông một tấm thiệp tinh tế xinh xắn, trên đó viết: “Trong không khí thân thiện chúng tôi sẽ đưa hành khách đến nơi nhanh nhất, an toàn nhất và tiết kiệm nhất”.
Trông thấy những chữ này, đôi mắt nhà văn bừng sáng, trong lòng ông thầm nghĩ: Người tài xế này quả là xuất chúng. Lúc đó người tài xế nói: “Xin hỏi ông có muốn uống một chút gì không ạ?”.
Nhà văn lấy làm lạ hỏi: “Xe của anh lẽ nào còn cung cấp cả đồ uống?”.
Tài xế mỉm cười nói: “Vâng, tôi cung cấp cà phê và đồ uống, hơn nữa còn có nhiều loại báo và tạp chí khác nhau”.
Nhà văn hứng thú hỏi: “Vậy có thể cho tôi ly cà phê nóng được không?”.
Lái xe liền lấy chiếc bình giữ nhiệt rót một ly cà phê cho nhà văn, sau đó lại đưa cho ông một tấm thiệp. Trên tấm thiệp có tên các loại báo chí và danh sách các tiết mục truyền hình.
Nhà văn bỗng cảm thấy chiếc xe này quá đặc biệt. Ông không xem báo cũng không nghe nhạc, mà chỉ trò chuyện với tài xế. Người tài xế này còn thiện ý nói với nhà văn rằng còn có một con đường ngắn hơn để đi đến đích, và rằng ông có muốn đi không. Nhà văn cảm thấy vô cùng ấm áp.
Vị nhà văn tò mò hỏi tài xế: “Tại sao cước phí xe của anh không hề cao hơn những người khác? Những taxi tôi từng đi, các tài xế thường oán trách đường tắc, oán trách thu nhập thấp, còn anh thì luôn vui vẻ, hơn nữa lại còn cung cấp các dịch vụ rất chu toàn”.
Tài xế trả lời:
“Thực ra lúc đầu tôi cũng giống như người khác, thích oán trách, thời tiết xấu, thu nhập thấp, tắc đường… Mọi thứ diễn ra hàng ngày đều thấy rất tệ.
Cho đến một hôm tôi ngẫu nhiên nghe radio nói về cuốn sách ‘Thế giới không oán trách’, trong đó viết rằng: Nếu có thể chấm dứt oán trách cuộc sống thì bất kỳ người nào cũng có thể bước tới thành công.
Tôi đột nhiên minh bạch: Mọi thứ tồi tệ, thực tế đều là do mình oán trách mà ra. Do đó tôi quyết định ngừng oán trách, bắt đầu thay đổi bản thân.
Năm thứ nhất: Tôi mỉm cười với tất cả hành khách, thu nhập liền tăng gấp đôi.
Năm thứ hai: Xuất phát từ nội tâm, tôi quan tâm đến tâm tư của hành khách, đồng thời an ủi động viên họ. Điều này đã khiến thu nhập của tôi tăng thêm gấp ba.
Năm thứ ba: Tức là năm nay, tôi biến taxi thành taxi 5 sao ít có trên toàn nước Mỹ. Ngoài thu nhập tăng lên liên tiếp, tôi còn có mối quan hệ tốt với nhiều hành khách. Hiện nay những người muốn đi xe tôi đều cần gọi điện hẹn trước. Còn ngài thì thực tế là tôi tiện đường đón một hành khách mà thôi”.
Muốn thay đổi vận mệnh: Hãy nỗ lực hoàn thiện bản thân
Oán trách mà khiến cả ngày không vui, thậm chí dẫn đến tổn thất còn lớn hơn. Trong cuộc sống hiện thực có người thường oán trách: “Sao tôi lại đen đủi thế này, ngày nào cũng gặp những việc xui xẻo? Tại sao không để tôi yên ổn một chút, có được chút vui vẻ nhỉ? Ai có thể giúp tôi đây?”.
Thiên hạ chỉ có 3 loại việc: việc của mình, việc của người khác và việc của ông Trời
Người oán trách mình thì nên học cách chấp nhận bản thân.
Người oán trách người khác thì nên chuyển lời oán trách thành lời thỉnh cầu.
Người oán trách ông Trời thì nên cầu nguyện để nói lên nguyện vọng của mình.
Như thế cuộc sống sẽ có những chuyển biến bất ngờ, cuộc đời cũng sẽ càng mỹ mãn tốt đẹp hơn.
Cuộc đời là một hành trình có thể lựa chọn. Chúng ta không thể nào kiểm soát được hoàn cảnh và người khác, nhưng chúng ta luôn luôn có thể kiểm soát chính mình.
Bất mãn, oán trách, mâu thuẫn hoàn toàn không thể giải quyết được vấn đề, trái lại sẽ khiến chúng ta chịu năng lượng tiêu cực rất lớn, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và tâm trạng bản thân mình.
Đối xử với người xung quanh, nên dùng nguyên tắc “3 không, 3 nhiều”:
3 không: Không phê bình, không oán trách, không chỉ trích.
3 nhiều: Khích lệ nhiều, biểu dương nhiều, khen ngợi nhiều.
Trong cuộc sống, bạn sẽ phát hiện ra hiện tượng thế này: Khi có người kiến nghị góp ý với người khác, người khác có thể tiếp thu, nhưng cũng có khi góp ý thì người ta nổi nóng.
Thực ra cách thức góp ý mới là quan trọng nhất, chính là “bánh mỳ patê”: Khen ngợi, góp ý, lại khen ngợi. Như thế dần dần bạn sẽ trở thành người đến đâu cũng được đón tiếp.
Người ưu tú là người không oán trách. Họ biết cách quét sạch những suy nghĩ tiêu cực, để nội tâm tràn đầy ánh nắng và hy vọng.