Con người rất tệ trong việc dự đoán những điều khiến mình hạnh phúc
Trong 3 nhóm người này, bạn nghĩ ai mới là kẻ hạnh phúc nhất?
- Người thắng xổ số sau 1 năm thắng xổ số
- Người bị liệt sau 1 năm gặp tai nạn dẫn đến bị liệt
- Người có cuộc sống bình thường
Ai cũng cho rằng người thắng xổ số sẽ hạnh phúc nhất. Nhưng họ đã sai.
Theo một nghiên cứu năm 1978, những người thắng xổ số chỉ hạnh phúc hơn một chút so với những người bị liệt, và chẳng khác gì những người bình thường. Hiện tượng này được gọi là "vòng xoáy khoái lạc". Dù gặp chuyện vui hay chuyện buồn, ta đều sẽ quay lại với chuẩn mực hạnh phúc ban đầu của mình.
Giáo sư Dan Gilbert tại ĐH Harvard đã nói: "Sự thật là, chuyện vui hay chuyện buồn cũng chẳng ảnh hưởng mấy tới ta, bởi ta thích nghi rất nhanh. Nếu bị mù, bạn cũng chẳng buồn như bạn nghĩ. Nếu trúng xổ số, bạn cũng sẽ chẳng vui như bạn tưởng."
Tôi đã thấy điều này lặp đi lặp lại với chính cuộc đời mình.
Một vài năm trước, tôi quyết định sẽ chuyển sang sống ở bờ Tây thay vì bờ Đông, và vô cùng hào hứng trước viễn cảnh cuộc sống mới. Tôi mường tượng mình sẽ làm quen với thật nhiều người bạn, hòa mình vào lối sống thoải mái ở đây.
Ban đầu, nó thực sự rất vui. Tôi và chồng mình đắm chìm trong sự mới lạ, khám phá các loại cỏ cây, thị trấn, phong cảnh, kiến trúc mới lạ tại nơi ở mới. Nhưng sau một thời gian, tôi dần quen với nó. Mọi thứ lại trở nên nhàm chán, với những thói quen cũ chắc khác gì so với hồi tôi ở bờ Đông: dậy sớm, dắt chó đi dạo, đi làm,...
Rốt cuộc, tôi lại quay trở về nhà cũ và cảm thấy hạnh phúc hơn. Nó như một lời nhắc nhở rằng tôi không giỏi dự đoán hạnh phúc của mình như tôi vẫn nghĩ.
Bản thân sự nhàm chán cũng rất thú vị và hữu ích
Nhàm chán giày vò ta, nhưng nó có lý do để tồn tại.
Nó khuyến khích ta thử nghiệm những điều mới lạ. Các nhà tâm lý học cho rằng, chính sự nhàm chán khiến con người phát hiện ra những châu lục mới, sáng tạo ra những phát minh mới.
Rốt cuộc, con người luôn cần sự kích thích và mới lạ. Nhàm chán chính là chất xúc tác giúp ta đi tìm sự mới lạ ấy.
Chỉ khi cảm thấy buồn chán, ta mới tìm ra con đường mới, những trải nghiệm mới.
Những lúc chán nản, vợ chồng tôi thường lên xe đi loanh quanh thị trấn trong vô định. Nhờ vậy, chúng ta đã tìm thấy rất nhiều nhà hàng yêu thích, khám phá ra những con phố mà chúng tôi còn chẳng biết tới sự tồn tại của chúng. Mỗi chuyến đi ngẫu nhiên ấy lại đem tới những kỷ niệm mới.
Có thể rất nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc đời bạn cũng đến từ sự nhàm chán.
Và khi bạn nghĩ về nó, mọi thứ lại trở nên thật thú vị.
Hạnh phúc với tôi là những điều đơn giản trong cuộc sống
Hạnh phúc thật sự rất đơn giản, nhưng để hiểu được điều này có khi phải mất một thời gian rất dài hay là cả cuộc đời, với không biết bao nhiêu niềm hạnh phúc bị bỏ lỡ, sự cay đắng, thậm chí có khi mãi hoài vẫn chẳng hiểu được. Cuộc đời ta khi còn trẻ đam mê, khát khao quá nhiều thứ, để rồi mỗi khi nhìn lại cay đắng nhận ra rằng ta chưa bao giờ bằng lòng với cái mình đang có cả.
Lại cuống quít làm, lại cuốn quít phấn đấu, lại những mục tiêu, lại những mơ ước, rồi đau khổ khi thất bại, đau khổ khi người khác có cái mình vẫn hằng mơ có. Rồi tự trách mình, trách cả người đời, rốt cuộc là chính mình tự đánh mất hạnh phúc trong tay mình.
Khi còn đi học hạnh phúc tôi vẫn thường mơ là một công việc tốt, kinh tế ổn định, một người yêu hiểu mình, một mái ấm gia đình, một căn nhà xinh xinh nhìn ra phía biển và rất nhiều thứ khác nữa.
Giờ đây khi đã đi qua gần 2/3 cuộc đời thì định nghĩa về hạnh phúc với tôi chỉ còn là những điều rất đỗi bình thường, xảy ra chỉ trong mong mỏi dài nhất của một nếp ngày.Hạnh phúc là mỗi sáng được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của con gái trước khi tạm biệt mẹ để vào lớp học.
Hạnh phúc có khi chỉ là một ly nước cam chồng khuấy sẵn trong tủ lạnh không quên kèm theo một lời cằn nhằn “Mua về không có tui chắc là để héo”. Hạnh phúc là một chiều nhạt nắng trên đường về nhà sau một ngày làm việc bỗng phát hiện bên vệ đường một cọng cỏ dại nở chùm bông tím biếc. Hạnh phúc là khi cô học trò nhỏ điện thoại “Cô ơi, có nhà không cô? Cây xương rồng em trồng mấy năm nay nở hoa. Em muốn mang tặng cô”.
Và chiều nay khi viết những dòng này, hạnh phúc với tôi là có thể gạt qua một bên những công việc thường ngày tìm chút thời gian để viết. Chợt vỡ òa trong tôi câu hát trong bài Chiếc Lá Thu Phai của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn “Về thu xếp lại ngày trong nếp ngày. Vội vàng thêm những lúc yêu người".