Vợ chồng tôi kết hôn 4 năm, có một cô con gái 3 tuổi, kinh tế gia đình tương đối ổn, tình cảm cũng không có gì khúc mắc. Nói chung, tôi hài lòng về cuộc hôn nhân này, cũng luôn cảm thấy bản thân hạnh phúc.
Chồng tôi là người đàn ông hướng ngoại, anh vui vẻ, thích những hoạt động bên ngoài, vui tính, ga lăng. Nói chung sống cùng anh rất vui, tôi luôn cảm thấy rất vui vẻ, rất thoải mái.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện anh có ai khác bên ngoài, cho đến ngày tôi phải đi công tác gấp, sợ chồng ở nhà không chăm được con nên tôi gửi sang bên ngoại.
Vì sốt ruột việc chuyện ở nhà nên đáng nhẽ tôi phải đi 3 ngày thì đến tối ngày thứ 2 tôi đã hoàn thành công việc và về ngay. Về tới Hà Nội đã gần 9h tối, gọi điện cho chồng mãi không được tôi đành đi taxi về.
Đẩy cửa vào nhà chẳng có ai, tôi cất tiếng gọi thì thấy chồng chạy từ tầng 2 xuống, trên người quấn mỗi chiếc khăn tắm. Thấy anh hoảng hốt tôi vừa lôi túi đồ lên vừa nói :"Em xong việc nên về sớm, sợ anh không cho con được".
Chưa kịp nói đến câu thứ 2 thì tôi nghe tiếng vọng ra từ nhà tắm: "Ai đấy, xong chưa anh ơi". Tôi chết điếng người, một người phụ nữ trẻ măng bước ra từ phòng tắm, mặc váy ngủ mỏng tang. Tôi sững sờ, túi đồ trên tay rơi xuống. Chồng thẫn thờ, còn người phụ nữ kia sợ hãi ra mặt.
Mất mấy giây để tôi hiểu ra mọi chuyện, cảm giác lúc đấy tồi tệ kinh khủng. Thực sự đau đớn đến mức chỉ đứng nhìn thôi là nước mắt đã chảy như mưa. Tôi bỏ chạy, chồng đuổi theo giữ tôi lại, anh ôm chân cầu xin tôi tha thứ, thật sự lúc đấy ngoài việc tát cho chồng một cái, tôi cũng không đủ sức để làm thêm gì nữa.
Tôi bỏ về ngoại với sự thương tổn khủng khiếp trong lòng. Vừa đau đớn, xót xa, vừa căm hận. Chồng gọi điện, đến tìm nhưng tôi đều tránh mặt. Thật sự có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ chuyện đó lại xảy ra. Tôi phải làm sao bây giờ đây?