5 việc con cái không nên "trách" cha mẹ
1. Không oán trách bố mẹ không có khả năng
Không có ai trên đời này là vạn năng, cũng không có ai là hoàn mỹ.
Bố mẹ đã cho chúng ta sinh mệnh, dốc hết tâm huyết và sức lực để dưỡng dục chúng ta thành người, việc đó đã không dễ dàng gì, thế nên mỗi người cần phải biết mang ơn bố mẹ vì điều đó, đừng oán trách họ “bố nên là một người bố thế nào, mẹ nên là một người mẹ thế nào”…
Hãy nói với họ một cách chân thành, rằng: “Con chấp nhận bố mẹ như thế, con chấp nhận và hưởng thụ tất cả những gì bố mẹ trao cho con.”
2. Không oán trách bố mẹ nói nhiều
Bố mẹ xuất hiện trên đời này trước chúng ta, tích lũy kinh nghiệm sống trước chúng ta, trưởng thành rồi mới sinh ra chúng ta. Khi chúng ta ra đời, họ cam tâm tình nguyện dùng hết phần đời còn lại chăm lo cho con cái.
Bố mẹ dạy ta mặc quần áo, dạy ta cách ăn cơm, trông ngóng hy vọng chúng ta bình an hạnh phúc… Chỉ có những người thực sự yêu thương ta mới nhắc nhở, bản ban, mới nói nhiều với ta mà thôi. Bố mẹ tuyetj đối không bao giờ nói nhiều với một người không liên quan đến họ.
3. Không oán trách sự trách móc của bố mẹ
Bố mẹ trách móc chúng ta chỉ vì không hài lòng với chúng ta ở hiện tại. Khi chúng ta làm đủ tốt, họ sẽ hy vọng chúng ta làm tốt hơn! Bố mẹ mong như vậy không phải vì bản thân.
Có lẽ cuộc đời họ đã có quá nhiều điều không như ý, có thể công việc hằng ngày của họ đã quá vất vả mà chẳng thể nói với ai, vì thế, họ chỉ biết khát vọng ở con cái, mong con cái sau này thành đạt để không phải sống cuộc đời như họ mà thôi.
4. Không oán trách sự chậm chạp của bố mẹ
Bố mẹ già đi, mọi vận động lẽ tự nhiên cũng sẽ trở nên chậm chạp. Làm con, tuyệt đối đừng khó chịu, oán trách sự chậm chạp đó của bố mẹ, bởi chúng ta mãi mãi chẳng thể tưởng tượng ra ngày nhỏ, bố mẹ đã nhẫn nại ra sao khi dạy chúng ta tập đi.
Khi bố mẹ còn trẻ, có thể họ còn khỏe mạnh, nhanh nhẹn hơn chúng ta bây giờ. Vì chúng ta, họ mới phải mệt mỏi đến lưng còng tóc bạc.
Nếu có một ngày bố mẹ già đi, chân tay run lập cập, người làm con xin nhớ: Nhìn bố mẹ chính là nhìn tương lai của bản thân sau này, nên nhất định cần phải hiếu thuận với họ.
5. Không oán trách bố mẹ ốm đau
Dù bận cỡ nào, dù là ban ngày hay trời tối, dù là mưa gió bão bùng, chúng ta chỉ vừa ốm, bố mẹ đã bỏ tất cả, vội vàng đưa chúng ta vào bệnh viện, cả đêm thức trắng chăm nom.
Vậy khi bố mẹ ốm đau, chúng ta đã làm được những gì?
Trong cuộc sống hằng ngày vẫn thường có những thông tin phản ánh việc con cái bỏ mặc bố mẹ già yếu đau ốm, còn chúng ta, liệu chúng ta có thể làm một người con tận hiếu, chăm sóc người sinh thành khi họ đổ bệnh?
Sinh mệnh con người không dùng vào việc oán trách. Chúng ta dần trưởng thành cũng là lúc bố mẹ dần già đi, cho đến khi rời xa chúng ta… Không có bố mẹ sẽ không có chúng ta. Oán trách bố mẹ chẳng bằng thấu hiểu và thông cảm cho bố mẹ.
Nếu đến bố mẹ còn không thể bao dung, làm sao có thể bao dung thiên hạ?