Chiến đấu trên chiến trường dài ngày, binh lính thời xưa giải quyết nhu cầu sinh lý theo cách đặc biệt này

09:00, Thứ hai 16/09/2024

( PHUNUTODAY ) - Sống xa vợ con, chiến đấu trên chiến trường dài ngày, binh lính thời xưa cũng có nhu cầu sinh lý cần giải quyết.

Trong thời cổ đại, để bảo vệ quốc gia và đề phòng sự tấn công từ các nước láng giềng, các triều đại Trung Quốc đều xây dựng những đội quân tinh nhuệ và hùng mạnh.

Tương tự như hiện nay, các chàng trai với khát vọng bảo vệ gia đình và tổ quốc đều tham gia quân đội. Tuy nhiên, khác với hiện tại khi phụ nữ có quyền nhập ngũ, thời phong kiến việc phụ nữ tham gia quân đội là bất hợp pháp. Ngay cả nữ tướng Hoa Mộc Lan khi thay cha nhập ngũ cũng phải cải trang thành nam giới.

Đội ngũ quân lính chủ yếu là thanh niên và trung niên, không chỉ khỏe mạnh về thể lực mà còn có nhu cầu sinh lý cao. Những cuộc chiến tranh ngày xưa thường kéo dài hàng năm, thậm chí hàng chục năm, khiến binh sĩ ít có cơ hội về nhà, buộc họ phải ở trong doanh trại với kỷ luật nghiêm ngặt.

Binh lính thời xưa giải quyết nhu cầu sinh lý bằng cách nào?

Khi không được đáp ứng nhu cầu sinh lý trong thời gian dài, cộng với sự căng thẳng từ việc huấn luyện khắc nghiệt và cảnh đẫm máu trên chiến trường, binh sĩ có thể gặp phải các vấn đề tâm lý. Một số thậm chí có thể dẫn đến hành vi cực đoan như cưỡng bức dân thường.

Trong bối cảnh đó, họ có thể bất chấp mệnh lệnh hoặc vi phạm quy định quân ngũ để thỏa mãn nhu cầu. Để ngăn chặn tình trạng này và xoa dịu binh sĩ, Việt Vương Câu Tiễn đã nghĩ ra một giải pháp tàn nhẫn nhưng thực tế: đưa các góa phụ trong cả nước đến các trại quân sự.

 Một số thậm chí có thể dẫn đến hành vi cực đoan như cưỡng bức dân thường.

Một số thậm chí có thể dẫn đến hành vi cực đoan như cưỡng bức dân thường.

Kết quả là, tinh thần chiến đấu của binh lính được cải thiện, nhưng số phận của những góa phụ này vô cùng bi thảm. Họ phải chịu sự sỉ nhục lớn khi bị buộc phục vụ nhiều người đàn ông khác sau khi chồng mình qua đời.

Mặc dù việc này có thể giúp giải tỏa tâm lý cho binh lính, nhưng lại vi phạm đạo đức và gây phẫn nộ trong dân chúng. Tuy nhiên, do địa vị của phụ nữ thời cổ đại rất thấp, sự phản đối của họ không có tiếng nói. Với quan niệm cho rằng miễn là quân đội chiến đấu tốt, việc hy sinh phụ nữ không đáng kể, phương pháp này đã được áp dụng từ thời Tây Hán và kéo dài hàng nghìn năm.

Về sau, dưới thời Hán Vũ Đế, hệ thống này được quy định chặt chẽ hơn, thay vì sử dụng các góa phụ, quân lính sẽ được "chọn vợ" từ những người phụ nữ là vợ hoặc con gái của tù nhân phạm tội. Dù vậy, điều này vẫn không công bằng cho phụ nữ, đặc biệt là con gái của những tù nhân.

Mặc dù những biện pháp này giúp giải quyết nhu cầu sinh lý của binh lính, nhưng lại gây ra nhiều đau khổ cho phụ nữ, khiến dân chúng căm phẫn. Đến thời nhà Minh, Chu Nguyên Chương đã bãi bỏ hệ thống này nhằm xoa dịu lòng dân.

Ngoài phương pháp trên, còn có những cách khác để giải quyết nhu cầu sinh lý của binh lính thời xưa.

Thứ nhất, mặc dù phụ nữ không được phép tham gia chiến đấu, binh lính được mang theo vợ và sống cùng trong doanh trại. Điều này không chỉ giải quyết vấn đề sinh lý mà còn đảm bảo lương thực và cuộc sống hàng ngày cho lính.

Tuy nhiên, phương pháp này gặp nhiều hạn chế: Lính phải tuân thủ kỷ luật nghiêm ngặt, cuộc sống vất vả, và khi ra chiến trường, không biết trước liệu họ có sống sót hay không. Thêm vào đó, việc chỉ một số ít binh lính có thể mang vợ theo dễ gây ra sự ghen tị và thèm muốn trong doanh trại.

Thứ hai, triều đình thường cho phép binh lính "tận hưởng" trong ba ngày sau khi chiếm được thành địch, bao gồm cướp bóc tài sản và cả phụ nữ. Trong thời gian này, lính vừa vơ vét của cải vừa thỏa mãn nhu cầu sinh lý, khiến phụ nữ trong thành chịu nhiều thiệt thòi, vừa mất quê hương vừa bị lạm dụng.

rong thời gian này, lính vừa vơ vét của cải vừa thỏa mãn nhu cầu sinh lý, khiến phụ nữ trong thành chịu nhiều thiệt thòi, vừa mất quê hương vừa bị lạm dụng.

rong thời gian này, lính vừa vơ vét của cải vừa thỏa mãn nhu cầu sinh lý, khiến phụ nữ trong thành chịu nhiều thiệt thòi, vừa mất quê hương vừa bị lạm dụng.

Thứ ba, sau khi chiếm thành, tướng quân thường đưa binh lính đến các nhà thổ địa phương để xả hơi. Phụ nữ trong nhà thổ sẽ không được trả công, vì họ thuộc bên bại trận và không có quyền từ chối binh lính chiến thắng.

Cuối cùng, binh lính có thể bắt phụ nữ từ doanh trại của địch làm chiến lợi phẩm sau khi chiến thắng. Những người này sẽ được tướng quân phân phát cho các binh lính lập công trong trận chiến và đôi khi họ phải đóng vai trò “mua vui” để nâng cao tinh thần quân đội.

Dù trong quá khứ hay hiện tại, chiến tranh luôn gây ra những tổn thất lớn lao cho con người. Chúng ta đều mong ước một thế giới hòa bình, nơi không còn chiến tranh và con người có thể sống trong hạnh phúc.

chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.com.vn copy link
Tác giả: Quỳnh Trang