"Tú tài" thời xưa tương đương với trình độ học vấn nào ở thời hiện đại?

( PHUNUTODAY ) - Tú tài thời xưa có thể nói là báu vật trong chế độ thi cử của triều đình. Vậy tú tài thời xưa tương đương với trình độ học vấn nào ở thời nay?

Trong các bộ phim truyền hình cổ trang Trung Quốc, chúng ta thường thấy một số thanh niên sĩ tử được gọi là tú tài, họ là một niềm tự hào của gia đình và dòng họ. Vậy tú tài thời xưa tương đương với trình độ học vấn nào ở thời nay?

Tú tài thời xưa tương đương với trình độ học vấn nào?

tu-tai-tuong-duong-voi-trinh-do-nao-2

Tú tài thời xưa có thể nói là báu vật trong chế độ thi cử của triều đình. Các kỳ thi rất khắt khe và sự lựa chọn tỉ mỉ đến mức có thể so sánh với tiêu chuẩn tuyển sinh của các trường đại học trọng điểm hiện đại.

Vào thời nhà Minh và nhà Thanh, sự cạnh tranh trong các kỳ thi triều đình đặc biệt khốc liệt, hàng trăm nghìn tú tài tranh giành chỉ 20.000 suất, khiến tỷ lệ trúng tuyển của tú tài trên khắp Trung Quốc lúc bấy giờ thấp hơn rất nhiều so với trước đó.

So với học sinh cấp ba hiện đại chỉ cần học ba năm kiến thức sách giáo khoa, con đường học tập của tú tài là một chặng đường dài và đầy chông gai. Thứ họ phải nghiên cứu không chỉ là tuyển tập các tác phẩm kinh điển và lịch sử mà còn cả thiên văn học, địa lý và các trường phái tư tưởng khác nhau. Những kiến thức sâu sắc này cần phải đọc đi đọc lại nhiều lần và nghiên cứu mới có thể hiểu hết được.

Tú tài thời xưa có địa vị cao trong xã hội. Họ không chỉ là những người truyền bá kiến thức mà còn là những tấm gương đạo đức. Ở địa phương, họ giữ chức vụ giảng dạy và truyền đạt kiến thức của mình cho thế hệ sau, do đó rất được kính trọng. Điều này cũng tương tự như nghề dạy học hiện đại. Từ góc độ này, chúng ta có thể so sánh tú tài với những người có bằng thạc sĩ thời nay.

Vào thời nhà Minh và nhà Thanh, độ tuổi trung bình của một tú tài đỗ đạt là khoảng 24. Xét về số lượng và độ khó kiến thức mà họ cần phải nắm vững, con số này gần như có thể nói là một kỳ tích. Điều đáng nói là các tú tài thời xưa cần phải đi sâu vào các tác phẩm kinh điển của Nho giáo khi chuẩn bị cho kỳ thi, việc nghiên cứu chuyên sâu về một lĩnh vực kiến thức nhất định này cũng tương tự như giáo dục sau đại học hiện đại. Họ chiếm một vị trí then chốt trong hệ thống chính trị thời bấy giờ.

Khi nào thì các sĩ tử được gọi là tú tài?

Để chọn ra nhân tài của đất nước ở thời kỳ phong kiến, vua tổ chức 3 kỳ thi đó là thi Hương, thi Hội, thi Đình. Thi Hương là một khoa thi liên tỉnh, theo lệ 3 năm tổ chức 1 lần về nho học do triều đình phong kiến tổ chức để tuyển chọn người có tài, học rộng và bổ nhiệm làm quan. Sau khi đỗ Cống sĩ thì năm sau mới được dự thi kỳ thi cao cấp hơn là thi Hội, và nếu đậu thi Hội sẽ vào xếp hạng Tiến sĩ khi thi Đình.

tu-tai-tuong-duong-voi-trinh-do-nao-3

Thi Hương được tổ chức tại các trường thi, nhiều tỉnh thi chung 1 trường, chẳng hạn khoa thi năm 1813 tại trường Quảng Đức có 8 tỉnh-chỉ lấy đỗ 9 người. Kỳ thi Hương gồm có 4 kỳ: Sĩ tử nào đậu kỳ Đệ Nhất sẽ được vào thi kỳ Đệ Nhị, đậu kỳ Đệ Nhị sẽ được vào thi Kỳ Đệ tam.... cho đến hết kỳ Đệ Tứ. Chấm thi kỳ Đệ Tứ xong, các quan Giám Khảo sẽ xếp thứ tự từ cao xuống thấp. Sĩ tử đậu kỳ thi Hương (đậu 4 kỳ hay đậu tứ trường) sẽ phân thành 2 hạng: Cử nhân và Tú Tài.

Do con số tốt nghiệp là do Triều Đình quy định hạn chế trước cho mỗi Trường Thi. Thông thường thì: 1 Cử nhân lấy 3 Tú tài. Quan trường chỉ có việc lấy đủ số do Triều Đình ấn định. Vì vậy mới có "danh xưng" "Cử nhân giật số" và người "giáp Tú Tài chót", trượt luôn...Đời Nhà Lê, thì sinh đậu kỳ thi Hương còn gọi là "Hương Cống". Sĩ tử đậu Tú Tài còn được gọi là "Sinh Đồ" trong thời Nhà Lê, còn sau này thời nhà Nguyễn về sau đều gọi là Cử nhân cả.

Chỉ có những Cử nhân mới được tham dự tiếp thi Hội. Các sĩ tử đi thi Hội ở Kinh đô sẽ được gọi là Cống sinh hay Cống sĩ.

Theo:  giaitri.thoibaovhnt.com.vn copy link