Tôi năm nay 21 tuổi. Tôi và bạn trai yêu nhau đến nay là được hơn 5 tháng. Chúng tôi quen nhau từ hồi học cấp 3 nhưng khi vào học đại học mới chính thức yêu nhau. Yêu nhau mới được hơn nửa năm nhưng thời gian gần đây, anh ấy thường hay đòi hỏi “chuyện ấy” khiến tôi khó xử vô cùng.
Tôi đã nói rõ quan điểm của tôi và cương quyết không chấp nhận quan hệ trước hôn nhân. Anh cũng đồng ý nhưng không vui. Nhiều lần còn giận tôi rồi lại hỏi: “Em không yêu anh sao?”.
Khi tôi trả lời “Em không thể, chúng ta còn trẻ, em muốn giữ gìn cho đêm tân hôn”. Thì nhận ngay được câu trả lời của anh rằng tôi quá cổ hủ, tại sao tôi yêu anh mà không hiến dâng tất cả cho anh.
Cứ một lần chúng tôi tranh cãi và thêm một lần bạn trai giận tôi. Tôi không biết phải làm sao, thực sự tôi rất yêu anh ấy nhưng chưa muốn 2 đứa đi quá xa. Một hai lần không kiềm chế được, anh có những hành động bạo dạn khiến tôi rất sợ. Nhưng may mắn, dù tôi rất kích thích nhưng vẫn làm chủ được mình.
Từ ngày nhận thấy anh có biểu hiện muốn tiến xa hơn trong quan hệ, tôi đã tìm cách lẩn tránh mỗi khi anh rủ đến những nơi vắng người. Tôi cũng hạn chế hơn việc gặp anh. Mặc dù điều đó khiến tôi rất buồn và nhớ anh, nhưng tôi hy vọng, điều đó sẽ giúp anh kiềm chế được ham muốn bản thân và hạn chế bớt những tranh cãi về vấn đề này.
Tôi nhận thấy anh hơi khó chịu trước việc làm của tôi. Nếu tôi cố gắng chiều theo ý anh, tôi lại phạm lỗi với chính bản thân mình, với gia đình. Bố mẹ vẫn thường dặn tôi, con gái phải biết giữ gìn trinh tiết, đó là thử thách đòi hỏi những người yêu nhau phải vượt qua.
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng bàn nếu không có một ngày, tôi tỉnh dậy và thấy mình nằm trong nhà nghỉ không tắm vải che thân. Quá hoảng sợ tôi tìm lấy quần ào để mặc. Sau một lúc bình tâm, tự nhiên tôi lại thấy đau rát ở phía dưới vùng kín. Nhìn lên tấm ga giường, tôi phát hiện có vệt máu đỏ.
Tôi thực sự sống và toát mồ hôi hột. Ý nghĩ mình đã mất đi sự trong trắng khiến trái tim tôi như muốn nổ tung. Tôi thả người nặng nề ngồi xuống giường.
Một lúc sau anh từ phòng tắm bước ra, mặt tươi cười hớn hở. Còn tôi cảm thấy lạnh cả sồng lưng.Hóa ra là anh, anh đã làm việc ghê tớm đó với tôi. Tối hôm qua là sinh nhật tôi, tôi nhớ mình và anh đã cùng đi ăn ở một nhà hàng. Tôi có uống một chút rượu , sau đó, tôi thấy buồn ngủ kinh khủng và không nhớ chuyện gì đã xảy ra với mình sau đó.
Chính anh ta là người đã cho thuốc ngủ vào cốc rượu của tôi. Thật không thể tưởng tượng được, người tôi tin tưởng hóa ra lại là một con cáo già như vậy. Sau đó, anh ta có xin lỗi và hữa sẽ kết hôn với tôi.
Nước mắt tôi lăn dài. Tôi thấy má mình nóng bừng, cả người run lên vì tức giận. Tôi muốn lao về phía anh để sỉ vả hành động của anh. Nhưng cả người tôi bỗng thấy rã rời, tôi không muốn nhìn thấy anh, không muốn nói bất cứ điều gì.
Tôi đứng lên, loạng choạng bước ra ngoài. Anh giữ tôi lại, cố gắng xin lỗi, nài nỉ, anh nói sẽ không để xảy ra chuyện này lần nữa. Tôi bỏ ngoài tai những lời anh nói, cương quyết bước khỏi căn phòng đó.
Giờ đây, lòng tôi buồn vô hạn. Buồn vì bị chính người yêu mình lừa gạt. Anh nói yêu tôi nhưng không giữ gìn cho tôi, bất chấp mọi thủ đoạn để có được tôi, anh không hề tôn trọng tôi. Làm như thế nghĩa là anh đã cưỡng bức tôi.
Tình yêu tôi dành cho anh dường như tan biến, chỉ còn lại nỗi hận. Hành động của anh khiến tôi ghê tởm. Tôi muốn trả thù anh ta, muốn anh phải trả giá cho hành động của mình. Và tôi sẽ rời xa anh, dù anh có nói yêu tôi thế nào chăng nữa.
Tôi thực sự đau khổ. Tôi không biết liệu mình có nên làm như vậy hay không?