Cậu học trò mồ côi đi thi với chỉ 100 nghìn
Mồ côi mẹ khi 1 tuổi, bố bỏ rơi khi vừa chào đời, Nguyễn Việt Dũng (xã Tân Việt, huyện Thanh Hà, tỉnh Hải Dương) đi thi đại học với tất cả tài sản chỉ có hơn 100.000 đồng, 1 con mèo và 2 con thỏ.
Cậu học trò mong muốn học chuyên ngành Tài nguyên nước để phục vụ cho quê hương.
Năm nay, trong kỳ thi tuyển sinh, Dũng lựa chọn khoa Tài nguyên nước, trường ĐH Thủy lợi (Hà Nội). Gắn bó với nghề nông từ khi lên 6, lên 7, Dũng mong muốn việc học của mình có ích cho quê nhà. Nếu không đỗ đại học, Dũng sẽ trở về quê để tìm công việc phù hợp, sống yên bình.
Mẹ mất khi Dũng còn ẵm ngửa, em được bà ngoại nuôi dưỡng từ nhỏ. Do mẹ mắc bệnh ung thư vú nên ngay từ khi chào đời em không được bú sữa. Bà bế Dũng đi khắp làng xin từng giọt sữa, nuôi lớn cháu đến ngày thành chàng trai 17 tuổi. Khi hỏi về bố, đôi mắt buồn của Dũng rưng rưng đầy tủi thân. Mẹ em là vợ thứ 2, bố Dũng không quan tâm đến cuộc sống của hai mẹ con ngay từ ngày em chào đời. Nhiều lúc trong cuộc sống, nhìn bạn bè xung quanh hạnh phúc vì có đầy đủ bố mẹ, em chỉ biết buồn cho số phận của mình.
Trong suốt 17 năm qua, hai bà cháu nương tựa vào nhau để sống. Tháng 11 năm ngoái, bà ngoại Dũng qua đời vì tuổi cao, sức yếu đã để lại trong em nỗi mất mát lớn. Chỗ dựa duy nhất về tinh thần của không còn, Dũng sống một mình trong căn nhà nhỏ tại vùng quê Hải Dương.
Chàng trai sinh năm 1996 cho biết, tất cả tài sản em có được là hơn 100.000 đồng, nuôi 1 con mèo và 2 con thỏ để bán. Số tiền hơn 300.000 còn lại Dũng được họ hàng cho chi trả lộ phí.
Nguyễn Mạnh Dương bạn thân của Dũng lại có một hoàn cảnh và nỗi bất hạnh riêng.
Liệt chân liệt tay vẫn khát khao bước tới giảng đường đại học
Kì thi đại học này Dương được thầy Thích Thanh Ngọc đưa đi thi
Bố mẹ cậu bé Nguyễn Mạnh Dương gần như khóc cạn nước mắt khi phát hiện cậu con trai đầu lòng vừa 4 tháng tuổi đã bị bại liệt hai chân, còn hai tay hoạt động cũng kém. Dương không lẫy, không cử động chân tay bình thường như mọi đứa trẻ khác.
Đi học mẫu giáo, cậu bé bị bạn bè trêu là “đứa không chân”, không ít lần Dương bị bạn bè đùa cợt khi tranh đồ dùng học tập mà “bất lực” không làm được gì.
Bố mẹ Dương chạy cầu cứu hết các bệnh viện từ Hải Dương, Hải Phòng đến Hà Nội để khám bệnh, châm cứu, chạy điện nhưng đều vô vọng.
Chân dung sĩ tử Dương. |
Để di chuyển nhiều khi Dương phải bò từ trong nhà ra ngoài sân hay lớp học suốt 15 năm. Nhìn các bạn chạy nhảy chơi trò trốn tìm, nghịch ngợm ngoài sân Dương thích lắm, chỉ ao ước được một lần như vậy thôi.
Dù đôi tay của Dương rất yếu, lực chỉ bằng 20% người bình thường nhưng Dương lại viết chữ rất đẹp. Suốt 9 năm học em đều đạt danh hiệu học sinh giỏi. Đến những năm THPT thì đạt tiên tiến do ảnh hưởng tâm lý khi bố mẹ chia tay.
Thương cảm trước hoàn cảnh éo le của cậu bé Nguyễn Mạnh Dương, thầy Thích Thanh Ngọc đã đồng hành cùng gia đình em lo chạy chữa bệnh tật cho em. Kỳ thi ĐH, thầy thay mẹ là đôi chân đưa em tới trường thi.
Tình bạn đẹp vượt qua mọi khó khăn để hướng tới ước mơ đại học
Trong ký ức, Dũng nhớ nhất lời dặn dò của bà: “Áo rách phải giữ lấy lề con ạ, cuộc sống dù có nghèo đến mấy cũng không được nghĩ đến những thứ của người ta”. Chính vì vậy, Dũng vẫn vững lòng sống giữa cuộc sống nghèo khó. Em luôn có tâm niệm giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Suốt thời gian học cấp 3, chính Dũng là người cõng bạn Nguyễn Mạnh Dương – chàng trai bị bại liệt bẩm sinh, viết chữ đẹp từ cổng trường vào lớp học.
Em tâm sự về người bạn thân của mình: “Dương là người bạn tốt bụng, lạc quan. Em coi đây là công việc cần làm để thể hiện tình yêu thương giữa con người với con người mà thôi”.
Thầy Thích Thanh Ngọc (trụ trì chùa Cảnh Linh - Hải Dương) chia sẻ: “Dũng làm một trong những em có hoàn cảnh khó khăn. Em mồ côi mẹ, sống với bà nhưng bà cũng đã mất vì tuổi già. Trong kỳ thi đại học năm nay, tôi cũng muốn đưa Dũng đi thi nhưng vì em biết tôi còn chăm lo cho Dương nên đã tự lập".